"Hầu phu nhân bình an, Đường Lạc quận chúa bình an." Ma ma hành lễ với bọn họ, Đường Thư Nghi mỉm cười đỡ bà ấy dậy, nói: "Thái phi có khoẻ hay không?"
"Khỏe, rất khỏe." Ma ma cười nói: "Thái phi vừa dậy đã nghĩ ngài và và quận chúa sắp đến, từ sớm đã bảo nô tỳ chờ ở cửa."
Ma ma duỗi tay ra đỡ Đường Thư Nghi và Tiêu Ngọc Châu lên kiệu, sau đó đi cạnh kiệu nói chuyện với Đường Thư Nghi. Đường Thư Nghi có thể cảm nhận được, tinh thần của ma ma này cũng tốt hơn trước, xem ra trong phủ Tiêu Dao Vương thật sự có chuyện vui, chỉ là không biết đó là chuyện gì.
Trong lúc nói chuyện liền đi đến viện Thái phi sống, vén rèm vào phòng, Đường Thư Nghi và Tiêu Ngọc Châu còn chưa kịp hành lễ, Thái phi đã kéo Tiêu Ngọc Châu vào lòng của mình, còn nói với Đường Thư Nghi: "Chúng ta cũng coi như quen biết, ngươi cũng đừng khách khí quá."
"Lễ nghi không thể bãi bỏ." Đường Thư Nghi mỉm cười hành lễ với Thái phi rồi mới ngồi xuống.
Thái phi để Tiêu Ngọc Châu ngồi bên cạnh, cong khóe miệng hỏi Đường Thư Nghi: "Sao ngươi không mang Nhị công tử nhà ngươi tới? Sớm đã nghe qua, nó là một hài tử ngoan."
Đường Thư Nghi: "......." Ngài nghe ai nói nó là hài tử ngoan?
"Cả ngày chỉ biết ra ngoài vui chơi, thần phụ ép nó ở nhà tu thân dưỡng tính." Đường Thư Nghi Tự tất nhiên sẽ không nói Tiêu Ngọc Minh bởi vì đến thanh lâu, bị đánh đến mức suýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622106/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.