Cắn một miếng, thịt bò mềm, mịn, có chút gân, mùi tanh do hòa với nước nên gừng biến mất, gia vị nêm nếm vừa đủ, đọng lại mùi thơm của thịt, chút ngọt và chút mặn, ăn một miếng to là thỏa mãn.
Ăn thêm miếng cơm, cả thần tiên cũng không sánh bằng.
Đan Tăng bưng nửa bồn thịt, hơi ngây người vì mùi thơm, Ngọc Giai cô nương nói có người tặng thịt khô và sữa cho công chúa vào buổi sáng, Vương phi băn khoăn, liền hầm thịt bò, cho người dân Ô Nhĩ một phần.
Đan Tăng hít sâu một hơi, thơm quá.
Có lẽ là do lên đường quá lâu, hắn ta cảm thấy mùi này còn thơm hơn các món ngon trong bữa tiệc ở cung điện.
Chia vậy cũng tốt, chỉ cần hỏi thăm xem sáng nay ai tặng đồ ăn cho Vương phi là được.
Đan Tăng bưng thịt bò và khoai tây hầm ra ngoài, đã đến giờ ăn trưa, mỗi lều đều nướng bánh lúa mì thanh khoa và thịt, có ba gia đình đưa thức ăn, sứ thần muốn chia thịt làm ba phần nhưng họ nói không được, nên liền chia cho mỗi một gia đình một bát nhỏ.
Trong nồi vẫn còn rất nhiều thịt, khoai tây và súp, Đan Tăng nghĩ nếu bọn họ không ăn thì để hắn ta ăn, chưa kịp đi đến lều trại đã gặp mặt Ni Mã.
Nếu nồi sứ không nóng, sứ thần chắc chắn sẽ giấu nó sau lưng.
Ni Mã lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào lều của Dung Xu, làm sao hắn ta có thể không biết đó là món gì, hắn ta hưng phấn hỏi: “Đây là đồ Vương phi làm?”Đan Tăng vô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-the-than-cua-bach-nguyet-quang/4082550/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.