Bạch Miểu cảm thấy vấn đề này có chút quái.
Trên thực tế, nàng không rõ như này là như nào.
Ai dạy hay không dạy chứ, thật khó hiểu, kiếm quyết của nàng vẫn là sư tổ hắn dạy mà......
Đương nhiên, những lời này nàng cũng chỉ dám nghĩ ở trong lòng, không có khả năng nói ra.
Nàng và Thẩm Nguy Tuyết ở chung thời gian dài như vậy, khác không nói, tính tình hắn thật ra nàng rất rõ ràng.
Người này tuy nhìn qua ôn hòa bao dung, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có mặt cường ngạnh, đặc biệt ở trong chuyện nào đó, sẽ biểu hiện vô cùng chấp nhất, người bình thường khó có thể lay động.
Bạch Miểu cảm thấy, hắn hiện tại khả năng chính là tiến vào trạng thái này.
Nàng nghĩ nghĩ, quyết định thuận theo: "Ngài là sư tổ, sư tôn có thể dạy, ngài tất nhiên cũng có thể dạy. Nếu ngài hy vọng con nhận Tích Cốc Đan, vậy con nhận là được."
Thẩm Nguy Tuyết nghiêng đầu nhìn nàng: "Không miễn cưỡng?"
Bạch Miểu: "......"
Nàng có chút bất đắc dĩ: "Không miễn cưỡng."
Thẩm Nguy Tuyết lúc này mới cười thỏa mãn.
Hắn cười lên, liền như hồ quang nhộn nhạo, từ đuôi mắt đến khóe mắt đều là liễm diễm long lanh, khiến người nhìn đến nhập thần.
Bạch Miểu vội vàng thu tầm mắt, bình tâm định khí.
Bình tĩnh, bình tĩnh, không thể bị sắc đẹp mê hoặc.
Đây chính là sư tổ, nói cách khác, chính là lão tổ tông của nàng.
Không thể có suy nghĩ không an phận với lão tổ tông nha!
Thẩm Nguy Tuyết tâm tình chuyển tốt, thần sắc cũng nhu hòa hơn.
Lòng bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-sau-khi-nu-chinh-nhan-nham-su-ton/3605320/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.