Lúc sau, Bạch Miểu và Đường Chân Chân lại trò chuyện một hồi, thuận tiện đi ra ngoài bắt chút sâu, để lại cho Thanh Loan làm điểm tâm.
Thẳng đến trời tối, nàng mới về Tê Hàn Phong.
Thanh Loan đã sớm chờ dưới núi. Vừa thấy Bạch Miểu, liền ý bảo nàng leo lên lưng, sau đó vung cánh, xuyên qua mây mù, trực tiếp chở Bạch Miểu đến trúc lâu bên bờ suối.
Bạch Miểu đưa sâu mới bắt cho Thanh Loan, Thanh Loan cao hứng kêu một tiếng, ăn uống thỏa thích bên dòng suối.
Bạch Miểu rửa sạch tay, lại vuốt nếp gấp trên vạt áo, lúc này mới đi vào trúc lâu.
Đèn trong trúc lâu sáng ngời, phòng sạch sẽ.
Trên án bày năm món xào nóng hôi hổi, một chén cơm, còn có một đôi đũa.
Thẩm Nguy Tuyết đi ra từ sau tủ, nhìn thấy Bạch Miểu, không khỏi cười ôn hòa.
"Đã về?"
"Vâng......" Bạch Miểu đã đói bụng, vừa thấy bàn đồ ăn, trong miệng bắt đầu tứa nước bọt, "Sư tôn, đây đều là người làm sao?"
Thẩm Nguy Tuyết nhẹ nhàng gật đầu: "Con muốn uống canh không?"
Hắn sợ canh lạnh sẽ mất vị, cho nên cố ý chờ đến khi Bạch Miểu trở về mới hỏi nàng, lúc ăn mới làm, sẽ ngon hơn chút.
Bạch Miểu liên tục lắc đầu: "Con không uống canh, đồ ăn nhiều như vậy là đủ rồi ạ!"
Nàng vốn cho rằng sư tôn chỉ biết làm hai ba món, hoặc đơn giản là hai bát mì, dù sao nơi này chỉ có hai người bọn họ, làm nhiều cũng không ăn hết.
Không nghĩ tới hắn cư nhiên làm năm món, hơn nữa mỗi món đều đầy đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-sau-khi-nu-chinh-nhan-nham-su-ton/3584449/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.