Hoàng Thao không để ý đến hắn mà đứng dậy bước ra khỏi phòng, hướng gia nhân hỏi: "Tiểu thư đang ở đâu?"
"Tiểu thư vẫn ở trong viện thưa lão gia."
Gia nhân nhanh nhẹn đáp.
Hoàng Thao gật đầu, bước chân trầm ổn như thái sơn hướng về Trúc viện mà đi.
Trong Trúc viện, Hoàng Trúc vẫn là phong thái Khương Lan từng thấy đứng bên án thư vẽ tranh.
Thân hình mảnh mai nhưng thẳng tắp như gốc trúc, có thể cong nhưng khó có thể gãy.
Trên người có sáu phần khí thế của Hoàng Thao, bốn phần mềm dẻo của mẫu thân, là tiểu nữ nhi Hoàng Thao thích nhất.
Nếu có thể, Hoàng Thao không muốn đẩy nữ nhi đến đầu sóng ngọn gió. Nhưng Khương gia có ân với Hoàng gia...
"Phụ thân."
Hoàng Trúc nhận ra ông trước khi Hoàng Thao lên tiếng. Điềm đạm lại pha chút tinh nghịch đặt bút lông xuống, chạy tới kéo tay ông.
Hoàng Thao cưng chiều sờ đầu nàng, miệng càng thêm khó mở
Hoàng Trúc nhìn thì đơn thuần nhưng làm người khôn khéo, lập tức nhận ra khó xử của ông, chủ động mở lời:
"Phụ thân có điều muốn nói với nữ nhi?"
Hoàng Thao thở dài một hơi rồi mới nói: "Nữ nhi ngoan, nếu phụ thân nói muốn con gả cho thái tử..."
"'Con có bằng lòng không?"
Hoàng Trúc không nói bằng lòng không mà hỏi lại: "Vì sao ạ?"
Nhưng cũng chính vì nàng như vậy nên Hoàng Thao mới càng không nỡ.
Có đứa con gái quá hiếu chuyện, quá biết đại cục cũng không tốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3745009/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.