Ngay khi nàng vừa đáp xong, bỗng nhiên khí thế hùng hổ dọa người của Minh Đế tan biến.
Tựa như nãy giờ chỉ là ảo giác của Khương Lan vậy.
Nhưng chỉ có nàng biết nàng vừa lướt qua quỷ môn quan.
Nhưng cuối cùng cũng trốn thoát không phải sao... Khương Lan vừa nghĩ vậy đã nghe Minh Đế hòa ái nói: "Nào, đừng căng thẳng vậy. Trẫm chỉ là hơi bất ngờ, không nghĩ tới ngươi lại coi trọng lão đại nhà trẫm."
"Đứa con này của trẫm, ài... Ngươi thật sự quyết định rồi? Không hối hận?"
Khương Lan âm thầm vuốt mồ hôi lạnh, thẳng người lên nhưng không buông lỏng chút nào đáp: "Hoàng thượng ngài khiêm tốn. Bất cứ hoàng tử nào của ngài cũng đều là cành vàng lá ngọc, là thần nữ chiếm lợi rồi."
"Ngươi thật biết nói chuyện!"
Minh Đế cười ha hả, có vẻ rất thích lời này của nàng.
Mà một tiếng cười này của ông khiến Khương Lan triệt để thả tâm.
"Được rồi, nếu ngươi đã muốn bày tỏ hiếu tâm đến cùng, trẫm đành đáp ứng ngươi. Cũng là ngươi hiếu tâm, nhớ được tâm nguyện của tổ mẫu, trẫm lại không biết thái hậu lại có ý này."
Minh Đế nói một hồi lại thở dài.
Khương Lan lại không dám cho là thật. Quả thật là nói đùa.
Nghĩ thì nghĩ Khương Lan vẫn thuận theo nói lời hay: "Hoàng thượng là do công sự bừa bộn, vì quốc an dân, thái hậu nhất định có thể hiểu cho ngài."
"Ngươi đó, cái miệng đúng là ngọt."
Minh Đế cười sảng khoái, mặt rồng đều giãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3739658/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.