Chương trước
Chương sau
Cố Mạc Chi rời Cố gia, tới chung cư đã được Bạch Nhược Y mua giúp. Nơi này nằm ở trung tâm thành phố, là nơi nguy hiểm, nhưng cũng an toàn nhất. Về phòng làm việc trước đây, Cố Mạc Chi đã bán cho Bạch Lăng Đằng, sáp nhập vào tổng công ty Bạch thị, nên trước mắt cô chưa có việc gì cần làm. Số tiền có được từ "Ngôn Chi" có thể khiến cô sống cả đời tiêu dùng không hết. Nhưng đó là khi cô sống giản dị, còn hiện giờ số tiền đó cũng nhiều, nhưng cô ăn chơi hơi quá tay khi dùng nó cho toàn bộ số rượu trong hầm, và việc thường xuyên đi bar quẩy.Phải rồi, còn một việc ở thế giới này Cố Mạc Chi chưa thể giải đáp. Đó là: điều gì đã xảy ra với chủ nhân thân thể này vào gần 10 năm trước? Trong thời gian "Cố Mạc Chi" đi du học tại Mỹ, đã gặp người nào và đã làm gì? Đoạn kí ức về những việc đó chưa hề xuất hiện, có thể do cô không tiếp thu đủ, hoặc do "Cố Mạc Chi" không muốn cho cô biết!
Năm năm qua Cố Mạc Chi đã điều tra, tìm hiểu, nhưng kết quả cuối cùng cũng chỉ là con số 0! Rốt cuộc"Cố Mạc Chi " tại sao lại che giấu, rốt cuộc cô tại sao lại không được phép biết?
Ba tháng trước, Cố Mạc Chi đã liên kết với một đội thám tử danh tiếng ở nước ngoài. Họ là những người làm việc trong bóng tối và thu thập thông tin nhanh nhạy, hiệu quả, có uy tín. Thời hạn ba tháng đến ngày hôm nay đã hết, rất nhanh mail tài liệu sẽ được gửi tới, Cố Mạc Chi hồi hộp chờ đợi.
Đó chính là mấu chốt cuối cùng cần phải giải quyết.
Nữ chính Đàm Thanh Nhã, hai nam chủ Dung Giai và Bạch Lăng Đằng đã nếm mùi đau khổ, Dạ Tinh Hàm không thể có con, đã sống cô độc, Tần Tuấn Duật bị ép ra nước ngoài du học và làm việc, liên tục bị ép xem mắt, kết hôn nên đã chịu giày vò. Còn Cố Mặc khác, hắn là anh trai của chủ thân thể này, kết cục chỉ là bị ba mẹ ép làm việc liên tục, phải vượt chỉ tiêu doanh thu trong công ty...
Chỉ còn duy nhất sự việc năm đó, nếu nó có thể được giải quyết dễ dàng, Cố Mạc Chi an toàn rút lui, còn nếu không...thì chưa chắc.
Buổi tối, đám người Dung Giai không tìm đến, Cố Mạc Chi nhận được mail tài liệu.
Từng chữ, từng chữ một như đục khắc vào trái tim đã từng bị tổn thương của Cố Mạc Chi. Khi nhìn thấy bức ảnh của người con trai ngoại quốc, trái tim "cô" bỗng cảm thấy đau đớn như bị bóp nghẹt lại, hít thở không thông.
Kí ức liên tục ùa về, đây không phải kí ức của cô! "Cố Mạc Chi... Cố Mạc Chi... Đừng rời bỏ anh... Đừng rời bỏ anh..."
"Lina! Con của chúng ta... Không thể không có mẹ! Lina a!!"
Cố Mạc Chi khó thở, hai mắt mở to. Cô lấy hai tay ôm ngực, dùng hết sức lực đấm liên hồi, nhưng không có tác dụng.
"A!!! "
"Hộc... Hộc..."
Cố Mạc Chi ngất lịm đi.
***
Tỉnh dậy trong cơn mê mang, sự phẫn nộ của Cố Mạc Chi đều trút lên đồ đạc. Căn nhà ngay sau khi cô tỉnh lại đã trở thành một đống đổ nát.
"Mẹ ki*p!"

Loảng xoảng...
"Cố Mạc Chi" nhiều năm về trước, ngay khi cô ấy 17 tuổi, vậy mà lại sinh con!
Trong thời gian đi du học ròng rã, cô ấy đã nảy sinh tình cảm cùng một người con trai lai tên là Eric. Eric... Bảo sao cô lại thấy quen như vậy!
Khi gặp bà phù thủy già, cô đã được đọc toàn bộ bộ tiểu thuyết này, trong đó chỉ có một dòng chữ nói về một người đàn ông tên Eric này:" Eric đến tìm Cố Mạc Chi, dù uất hận nhưng vẫn mai táng cho thể xác dơ bẩn của cô một đám tang hoành tráng nhất..."
Cố Mạc Chi rốt cuộc hiểu, vì thể xác này không phải lần đầu dành cho Dung Khiêm! "Cố Mạc Chi " vậy mà đi vá màng tr*như rồi quay về nước! Tại sao vậy? Lí do là gì? Rốt cuộc tại sao cô ấy lại quay về nước, trong khi đã sinh con cho Eric?
Eric là ai? Tại sao có thể mai táng cho "Cố Mạc Chi" một đám tang hoành tráng nhất? Tại sao hắn lại đối với cô ấy điên cuồng như vậy? Tại sao....?
Hàng ngàn, hàng vạn câu hỏi được đặt ra nhưng không có ai trả lời được, Cố Mạc Chi như phát điên lên. Quả nhiên "Cố Mạc Chi" không hề đơn giản. Là nữ phụ phản diện có sinh mệnh kéo dài cho tới kết thúc của câu chuyện, là một nữ nhân thâm độc từ khi còn nhỏ tuổi, lại để Cố Mạc Chi ở lại thân thể với biết bao chuyện khó giải quyết!
Vốn nghĩ có thể nhanh chóng kết thúc, nhưng cuối cùng cũng chỉ là mở đầu cho một mớ rối hơn...
Cố Mạc Chi a Cố Mạc Chi... Cô đã cho tôi một bất ngờ lớn!
Nếu cô không lầm, ngày Eric tìm thấy cô đã rất gần rồi, bởi hiện giờ chính là thời điểm cuốn tiểu thuyết đó kết thúc...
***
Ngay trong ngày đó, Cố Mạc Chi đến tìm đám người Dung Khiêm.
"Chấn... Sẽ do Cố gia nuôi dưỡng, các anh... không cần nhúng tay vào...". Cố Mạc Chi nói, phía sau kéo theo vali hành lí.
Ba người: ?
"Em muốn đi đâu?". Dung Khiêm khẽ chạm bả vai Cố Mạc Chi, nhìn sâu vào ánh mắt vô hồn có phần điên dại của Cố Mạc Chi.
Cố Mạc Chi chỉ gạt tay hắn ra, đưa đôi tay đã được băng bó cẩn thận vuốt lấy một bên má của hắn.
"Có việc quan trọng cần phải giải quyết."
Dung Khiêm nắm lấy tay cô, bất an hỏi:

"Có việc gì mà gấp đến vậy? Chúng ta năm năm không gặp, em nỡ sao?"
Dung Giai cùng Bạch Lăng Đằng bước lên, muốn lắng nghe câu trả lời của Cố Mạc Chi.
Cố Mạc Chi muốn cười, nhưng cười không nổi. Có một kẻ còn khủng khϊếp hơn đám người này còn đang tìm "cô", nếu không chạy trốn, cô thật sự sẽ sống không bằng chết!
"Việc rất quan trọng. Số tài sản tôi hiện có đã chuyển tới cho các anh, chúng ta không còn nợ gì nhau nữa. Khiêm, mình không nợ cậu, cậu không nợ mình, dù là kiếp trước hay kiếp này nữa. Con của chúng ta, giao lại cho cậu, cậu phải bảo hộ thằng bé an toàn. Chuyến đi này mình không biết khi nào mới có thể quay về được, chỉ sợ sẽ không thể... Vậy nên bất luận thế nào thì con của chúng ta... Cậu cùng hai người, phải bảo vệ nó..."
Bạch Lăng Đằng nắm lấy tay Cố Mạc Chi, lo lắng:
"Chi, em đang nói gì vậy? Chuyện gì có thể cướp em đi khỏi anh đây? Ở lại được không? Em đừng rời xa anh nữa, anh rất sợ... Anh biết tội lỗi của mình không nhỏ nhưng..."
"Không! Bắt buộc phải đi, chuyến đi này là bắt buộc! Dung Giai, anh hãy đem hai người họ tới gặp bà phù thủy già, bà ấy sẽ đem các anh thoát ly khỏi thế giới này!"
Vừa dứt lời, Cố Mạc Chi quay người rời đi, Bạch Lăng Đằng cùng Dung Giai đuổi theo Cố Mạc Chi nhưng bị Dung Khiêm ngăn lại. Từ lời nói của Cố Mạc Chi, hắn đã không thể không từ bỏ việc giữ cô ở lại. Việc Cố Mạc Chi muốn làm, khẳng định quan trọng, hắn không thể ngăn cản được cô...
Ba người đàn ông đứng trầm lặng, không ai nói lời nào.
Suy cho cùng, gieo nhân nào ắt gặp quả đó. Người có lỗi, không thể sửa chữa lỗi lầm, bởi một tờ giấy bị vò nát cho dù có làm trăm ngàn cách cũng không thể khiến nó hoàn hảo như ban đầu được nữa!
Sự trừng phạt của Cố Mạc Chi dành cho Dung Giai và Bạch Lăng Đằng chính là thời gian và tình cảm. Họ mãi mãi, mãi mãi không thể có được cô...
Còn Dung Khiêm, người đã gắn bó với cô suốt mấy chục năm trời, cũng không thể có được cô hoàn chỉnh. Cố Mạc Chi không phải của riêng ai, chưa từng là của riêng ai. Nợ nần, ân oán đều đã giải quyết hết, cô phất áo ra đi quyết liệt, không ai cos thể ngăn cản một Cố Mạc Chi nhạy cảm, luôn làm tròn mọi chuyện được...
Cố Mạc Chi, người phụ nữ luôn tàn nhẫn với thứ gọi là "tình yêu", bởi vì đã bị tổn thương nên không thể bào chữa, bởi vì đã bị tổn thương, nên không dám đối mặt...
Giao dịch với bà phù thủy già... Chính là đánh đổi "tình yêu" một đời...
Bọn hắn sẽ đợi cô về, đợi vì một lời hứa...
"Đi thôi, đến gặp bà phù thủy!"
-----------------End---------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.