Năm năm sau.Cố Mạc Chi quay trở về nước, ngoài vali hành lí thì còn có thêm một cái đuôi nhỏ- Cố Lạc Chấn. Cố Lạc Chấn đã năm tuổi, cậu bé có gương mặt đẹp trai giống hệt cha của cậu, còn cha cậu là ai trong ba tên đó thì Cố Mạc Chi không thể nhận ra được. Ngũ quan các nam chính đều na ná nhau, hơn nữa còn rất đẹp. Nếu đặt Lạc Chấn lên so sánh, quả thực không thể nhận ra đâu mới là cha cậu.
Chỉ trách năm đó Cố Mạc Chi quá hồ đồ, không dùng biện pháp phòng tránh cho tốt, để hiện giờ rơi vào tình huống gà mẹ nuôi con này. Bất quá cô rất yêu con của mình nên vẫn luôn đối với cậu bé yêu thương chăm sóc, chưa từng trách cứ ông trời, trách cứ vận mệnh.
"Aigoo cháu trai ngoan của ngoại, đã ba tháng không gặp sao lại ngày càng đáng yêu như vậy nhỉ hahaha". Mẹ Cố cười tít mắt, nhéo nhéo đôi má phính của ku cậu.
"Chấn Chấn ngoan, lại đây ngoại gia gia bế con nào. Cháu ngoại nhà nào mà đẹp quá vậy ha". Ba Cố góp vui cười ha hả, phòng khác dinh thự tràn ngập tiếng cười nói, vui vẻ cực kì.
Cố Lạc Chấn được ông bà yêu thương nên hết sức thoả mãn. Cậu bé ngồi im để ông bà nựng má, còn bản thân thì ăn hoa quả ngon ngọt. Cố Mạc Chi cười cười nhìn, ngồi yên vị xem phim.
"Chấn Chấn ngoan, mau nói cho ngoại biết mama của con đã đưa bao nhiêu baba về nhà rồi nào?". Mẹ Cố gặng hỏi Lạc Chấn, ánh mắt đặt trên người Cố Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-cau-nghi-ngoi/778886/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.