Vì bàn chỉ có bốn phía, ngồi đầu không thích hợp lắm nên Mạc Chi ngồi đối diện với Bạch Nhược Y, ngồi cạnh Bạch Lăng Đằng bàn không lớn nên chỉ cần hắn duỗi tay thẳng cũng liền chạm vào cô được, cả người không khỏi bồn chồn, sợ hãi. Từ khi xuyên đến, cảm xúc đều bất ổn, có lẽ là do thân thể này quá yếu đuối khiến tâm lí cô ảnh hưởng, không còn đủ mạnh mẽ như ở thế giới kia nữa... Đau đầu.Một bàn tay từ đâu tiến tới, chạm nhẹ vào bàn tay cô dưới gầm bàn. Chuyện sẽ rất bình thường nếu cơ thể cô không phản ứng lại. Tại sao? Cô rõ ràng rất kinh tởm, rất sợ bẩn, sợ hắn chạm vào, tại sao lần này không phản ứng?
Bạch Lăng Đằng nhìn biểu hiện của cô, mắt phượng hiện lên tia vui mừng, khóe miệng khẽ cong. Bàn tay bên dưới không ngừng xoa nắn tay nhỏ nhắn của Mạc Chi. Tay cô quá nhỏ, không cả bằng một nửa tay hắn. Bàn tay mềm mại, mịn màng không tì vết.
Nghĩ lại bàn tay của Đàm Thanh Nhã, rõ ràng không được mịn cũng không nhỏ như vậy. Cũng chịu thôi, hắn rất ít khi chạm vào tay của Đàm Thanh Nhã vì những người anh em của hắn hầu hết đã lấy thời gian chạm vào. Được động một, hai lần mới cảm nhận được tay cô ta có vết chai cứng vì chính là phải làm việc trong thời gian dài ở cô nhi viện, nghe nói thường xuyên bị đánh đập, ngược đãi. Giờ đây khi được chạm vào bàn tay tuyệt hảo này, hắn mới biết các tiểu thư quyền quý, nhất là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-cau-nghi-ngoi/778857/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.