Sau
Phong Vũ đánh giá từng người một. Bạc Lăng Đằng khí chất tao nhã, có phần dịu dàng, ôn nhu. Dạ Tinh Hàm tâm tư thực khó lường. Hắn tuy cười nhưng cười lại mang cảm xúc khác. Tần Tuấn Duật cùng Cố Mặc quá nóng tính, điều gì không vừa mắt, liền không suy nghĩ gì chất vấn người khác. Dung Giai thì rất nguy hiểm. Tuy bình tĩnh nhưng lại tàn độc. Nói đến tàn độc, có ai trong bọn hắn không tàn độc không?Phong Vũ nói tiếp:” Tôi chỉ nói với các người chút thôi. Mạc Chi chính là sợ bẩn, ghét cay ghét đắng, thậm chí còn kinh tởm mấy người các anh a. Ở quán bar lần trước, Tần thiếu anh khiến chị ấy đi viện trong đêm. Ngày hôm trước, Dạ Tinh Hàm anh hẳn là nên hiêu rõ rồi đi; đó là lần ba. Lần này, Cố Mặc, anh trai chị khiến chị một lần nữa đau đớn đến tận xương tủy. Lần tới có phải sẽ là hai người còn lại không? Đừng hỏi tôi sao laiju biết Dạ Tinh Hàm ngày hôm đó. Anh chính là có mùi của thuốc sát trùng đi.”
Bọn hắn coi như nghẹn họng nhưng chính những câu nói sau của Phong Vũ mới khiến mấy người đagn ông quyền lực bị ní cho phát nghẹn:” Mạc Chi chị ấy không bài xích tôi, biết tại sao không? Vì tôi trong sạch. Tôi chưa từng trao thân cho người phụ nữ nào. Không giống các anh, chính là bị một đóa bạch liên làm mờ mắt, ra tay đẩy chị ấy xuống cầu thanh, rồi những lần xuống hồ bơi lạnh lẽo... Bản thân tôi vốn không biết gì nhưng khi mộng du sà vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-cau-nghi-ngoi/252164/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.