Điện Tĩnh môn nằm ở Bất Tri sơn, quanh năm lạnh lẽo, theo trí nhớ của Kinh Ca môn chủ của Điện Tĩnh môn chỉ có duy nhất một vị đệ tử là Lâm Huyền. Lâm Huyền theo mô tả là người điềm đạm, quanh năm mặc y phục màu trắng, tiên khí ngút ngàn, đã thế võ công lại cao thâm, là mỹ nam hiếm co trong tiên giới. Lâm Huyền sau khi nhập môn không lâu thì sư tổ của hắn nhập diệt, để lại một môn phái chỉ còn lại mười vị đồ đệ và hắn, bởi vì sự nghiệp gầy dựng sợ môn chín vị sư thúc, bá của hắn nhận về thật nhiều đệ tử, chỉ có duy nhất sư phụ của hắn kiêm chương môn môn Điện Tĩnh môn vẫn chỉ có hắn làm đồ đệ.
Nhìn cánh cửa cao lớn trước mắt Kinh Ca có chút ngơ ngác, nàng từ khi đến đây vẫn luôn ở trong Vãn Hà môn, xa nhất là trong thành trấn dưới chân núi mà thôi, đây là lần đầu đến nơi này. Cửa lớn phía trước xem ra còn muốn to hơn của ở Vãn Hà môn, Kinh Ca không khỏi thắc mắc, thân người nhỏ bé như vậy cần gì phải làm cho cao lớn, mở ra, đóng vào không mệt sao?
"Sư tỷ, thân người nhỏ bé, tại sao phải xây cổng cao như vậy. Bọn họ đóng mở không mệt sao?" Kinh Ca ghé sát tai Lưu Di Tuệ hỏi.
"Ta nói cho ngươi biết, Điện Tĩnh môn này rất thích làm màu, cánh cửa này là do trưởng lão của Điện Tĩnh môn yêu cầu làm ra, lý do rất đợ giãn là để phô trương rằng môn phái của bọn họ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nhan-nang-lam-do-de/252074/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.