Lục Khương hoàn toàn có thể nghe ra được sự miễn cưỡng trong lời nói của Lục Chước. Vậy nên cậu lại càng lúng túng hơn.
Sự thật là Lục Khương không hề muốn thụ chính và phản diện có quan hệ tốt hơn mức bình thường. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa cậu muốn giữa hai người xảy ra sự đối chọi.
Vì để hoá giải bầu không khí không tự nhiên và có chút gượng gạo này nên cậu đã lên tiếng đề nghị: "Em mới mua ít nguyên liệu làm bánh. Anh cùng em xuống nhà bếp làm bánh được không?"
Những lời này là Lục Khương nói với Lục Chước. Thế nhưng không biết vô tình hay hữu ý, cả Lục Chước và Vĩ Thành đều đồng loạt trả lời: "Được."
Lục Khương đứng hình 3 giây, cậu duy trì nụ cười mất tự nhiên mà không biết nói gì. Nếu nói sự thật thì Vĩ Thành sẽ cảm thấy không thoải mái, có chút "quê" không chừng.
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, Lục Khương quyết định lên tiếng: "Quyết định như vậy đi! Chúng ta sẽ cùng làm bánh"
Nói là làm, Lục Khương nhanh chóng đến đẩy xe lăn cùng Vĩ Thành xuống lầu. Lục Chước nhìn bóng lưng của cả hai một hồi rồi mới cất chân bước đi.Đến phòng bếp, Vĩ Thành không hài lòng nhìn "bóng đèn" Lục Chước. Anh vốn tưởng chỉ có mỗi mình anh cùng Lục Khương làm bánh. Vậy mà cái tên này cũng đi theo.
"Tại sao cậu ta cũng đi theo?" Vĩ Thành khó chịu cất giọng hỏi Lục Khương.
"Càng đông càng vui." Lục Khương vừa cười vừa trả lời hết sức ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-phu-cung-phan-dien-cuoi-truoc-yeu-sau/3737205/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.