Ba ngày sau
"Tôi đi đây!" Lục Khương vừa cười rạng rõ vừa vẫy tay nói.
Hôm nay chính là ngày ba mẹ của Vĩ Thành về nước. Theo như kế hoạch thì bây giờ Lục Khương chuẩn bị ra sân bay đón bọn họ.
Vĩ Thành nâng mắt nhìn Lục Khương, anh không nói gì.
Mãi cho đến khi Lục Khương quay người đến cửa phòng, Vĩ Thành mới cất giọng nói: "Tạm biệt."
Lục Khương ngay lập tức ngoái đầu lại nhìn Vĩ Thành sau đó cậu liền cười nhẹ với anh
Cứ thế, Lục Khương rời khỏi nhà đi đến sân bay. Trước khi đi, cậu đã kiểm tra phanh xe và tất cả các bộ phận khác. Sau khi chắc chắn mọi thứ đều ổn thì cậu mới lên xe.
Nhoáng một cái, Lục Khương đã đến sân bay. Cậu đứng đợi một lúc liền thấy ba mẹ Vĩ Thành kéo vali đi về phía cậu.
Lục Khương nhanh chóng nâng cao bảng tên trên tay rồi đi về phía hai người họ.
Ngay khi khoảng cách giữa Lục Khương và ba mẹ Vĩ Thành gần trong gang tấc thì cậu liền niềm nở chào hỏi:
"Cháu chào hai bác."
"Lục Khương đấy hả? Chào cháu." Ba Vĩ Thành đưa tay ra, ông vừa niềm nở bắt tay với Lục Khương, vừa cất giọng chào hỏi cậu.
Ba người chào hỏi qua lại đôi ba câu liền cùng nhau ra xe. Tài xế lanh lẹ lấy vali cất vào cốp xe, Lục Khương mở cửa cho bác trai và bác gái. Sau khi hai người bọn họ đã vào xe thì cậu mở cửa bước vào xe, cậu ngồi ở ghế phụ.
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-phu-cung-phan-dien-cuoi-truoc-yeu-sau/3650228/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.