"Đây là kỹ thuật viên làm vật lý trị liệu cho thiếu gia." Người hầu vừa nhìn Lục Khương vừa lên tiếng giải thích.
Kỹ thuật viên vật lý trị liệu? Rõ ràng trong nguyên tác không hề có tình tiết này. Theo như nguyên tác thì Vĩ Thành rất bài xích chuyện làm vật lý trị liệu.
Cậu không rõ tại sao Vĩ Thành trong nguyên tác lại có thể đi lại bình thường. Nhưng cậu chắc chắn, tác giả chưa bao giờ nhắc đến việc anh làm vật lý trị liệu.
"Tôi là Tô An, rất vui được gặp mặt hai anh." Tô An lại lần nữa lên tiếng chào hỏi.
Lần này vì phép lịch sự, Lục Khương nhanh chóng cười tươi rồi chào hỏi Tô An: "Rất vui được gặp cậu. Tôi là Lục Khương."
Trước nụ cười lịch sự của Lục Khương, Tô An cũng nhanh chóng cười đáp lại.
"Hôm nay tôi đến để giúp ngài Cố thực hiện bài vật lý trị liệu đầu tiên. Không biết bây giờ ngài Cố có rảnh không?" Tô An vừa bước về phía Vĩ Thành vừa nhã nhặn hỏi.
Lục Khương biết với tính cách của Vĩ Thành thì anh sẽ không lên tiếng trả lời. Vậy nên cậu bèn cất tiếng nói thay: "Ngài Cố? Ý cậu là Vĩ Thành? Hiện tại anh ấy đang rất rảnh, cậu có thể bắt đầu công việc của mình."
Sau khi Lục Khương nói xong, Tô An liền soạn những vật dụng cần thiết cho công việc vật lý trị liệu. Còn Vĩ Thành cùng chẳng có phản ứng gì, cũng chẳng có dấu hiệu phản đối Tô An làm vật lý trị liệu cho anh.
"Cậu về phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-phu-cung-phan-dien-cuoi-truoc-yeu-sau/3649685/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.