Ngay lập tức, Tề Sâm dùng giọng điệu hoà hoãn nói với Lục Khương: "Anh nói thật chứ?"
Thật sự cậu sợ sẽ gieo cho Tề Sâm hy vọng rồi lại khiến anh thất vọng.
Nhưng bây giờ cậu thật sự hết cách, cậu đành dối lòng nói: "Tất nhiên."
Vậy là ngay sau đó Tề Sâm lập tức vui vẻ nói: "Vậy bây giờ tôi phải làm thế nào thì anh cậu mới có thể thích tôi?"
Lục Khương suy nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng trả lời: "Tần Cảnh có gì mà cậu không có? Địa vị đúng chứ? Vậy thì cậu hãy bắt tay xây dựng sự nghiệp. Chỉ có như vậy cậu mới có thể chân chính đấu với anh ta."
Tề Sâm nghe vậy thì lập tức xụ mặt cúi đầu nói: "Nhưng tôi chỉ là con nuôi của Tề gia. Hiện tại tôi chắc có chức vị gì trong công ty."
Lục Khương nghe đến đây thì vỗ nhẹ vai Tề Sâm rồi nói tiếp: "Vậy thì cậu phải nỗ lực hơn nữa. Cậu phải chứng tỏ cho bọn họ, cậu có năng lực."
"Nhưng bằng cách nào?" Tề Sâm vặn hỏi lại.
Lục Khương suy nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng nói: "Xin ba anh cho anh vào làm một nhân viên nhỏ trong công ty. Ông ấy nhận nuôi cậu là vì cậu có khuôn mặt hao hao bạch nguyệt quang của ông ta. Như vậy, nếu cậu yêu cầu một cái chức vụ nhân viên cỏn con, đối với ông ta không khó."
Tề Sâm thật sự bị những lời này của Lục Khương làm cho sững sờ mà lên tiếng hỏi: "Tại sao anh lại biết chuyện gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-phu-cung-phan-dien-cuoi-truoc-yeu-sau/3646621/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.