Vì buồn chán nên Lục Khương ra ngoài đi dạo.
Ban đầu, cậu dạo khắp vườn hoa, ngắm nghía từng loại cây, loại hoa.
Tiếp đó, Lục Khương nói với người hầu một tiếng. Sau đó, cậu liền thong thả đi ra khỏi biệt thự mà dạo mát.
Ngôi biệt thự này là một ngôi biệt thự ven biển. Vậy nên, ra khỏi biệt thự, Lục Khương ngay lập tức nhìn thấy một bãi biển rộng lớn, xanh ngắt.
Cứ thế, Lục Khương đi dọc theo bờ biển ngắm nhìn màu xanh ngắt của nước biển, lắng nghe tiếng sóng vỗ bờ của sóng biển.
Tất cả đều bình yên đến lạ, nhẹ nhàng vô cùng.
Đang thong dong bước đi, đột nhiên Lục Khương bắt gặp một chàng trai trẻ.
Ở đây rất hoang vu, ngoài cậu thì chẳng còn ai khác. Vậy nên sự xuất hiện của chàng trai kia khiến cậu ngay lập tức chú ý.
Nhưng chàng trai kia.... có gì đó không đúng....
Hình như....anh ta đang muốn tự tử.
Chàng trai kia cứ không ngừng đi về phía biển lớn với dáng vẻ thẩn thờ, vô hồn.
Trước tình cảnh này, Lục Khương quyết định hành động theo bản năng.
Cậu lập tức chạy nhanh đến chàng trai kia, sau đó dùng hết sức lực kéo anh ta vào bờ: "Cậu gì đó ơi! Bình tĩnh lại! Có gì có thể từ từ suy nghĩ."
Lục Khương vừa gào lên vừa dùng hết sức lực kéo chàng trai kia vào bờ an toàn. Vì việc này quá tốn sức nên ngay sau đó cậu liên tục thở hồng hộc.
"Anh làm gì thế hả? Buông tôi ra!" Chàng trai kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-phu-cung-phan-dien-cuoi-truoc-yeu-sau/3646620/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.