“Anh gọi tôi vào là để làm gì?”
Tịch Nhiên gõ nhịp vang trên bàn, khi nói chuyện hay đàm phán với ai cô hay làm vậy để đỡ cảm thấy nhàm chán.
Nhưng lời Ngân Thương Duệ nói đây còn khiến cô chán hơn gấp bội:
“Tôi chỉ muốn nói cô đừng bắt nạt tiểu Du nữa thôi.”
Cô thấy lời này giả quá.
“Anh… đừng miễn cưỡng quá.”
“Miễn cưỡng?” Ngân Thương Duệ nghe không hiểu được ý tứ của cô.
“Anh rõ ràng không yêu Lục Cẩm Du.”
Dù không biết anh ta thích đàn ông, cô cũng nhận thức được anh ta không hề yêu Lục Cẩm Du.
Hành động không dứt khoát, khuôn mặt cũng thoáng có một biểu cảm lạ, giống như rất căm ghét nhưng bị ép phải thân mật vậy.
Ngân Thương Duệ rất muốn tán thưởng đôi mắt tinh tường của Tịch Nhiên, nhưng anh không đị để lộ đuôi cáo.
“Yêu là thế nào? Cô đã yêu hay được yêu chưa?”
Cô chưa được yêu, nhưng chắc chắn đã từng yêu. Không nhẽ cô lại không biết ánh mắt khi nhìn người mình yêu là như thế nào sao?
“Anh đừng lôi tôi vào vấn đề của anh. Chuyện anh không yêu cô ta, có gì phải che giấu.”
“Che giấu? Vậy cô thử nói xem tôi đang che giấu điều gì?”
Tịch Nhiên cân nhắc một hồi, cuối cùng quyết định nói ra:
“Phương diện kia của anh không ổn, tôi không ý kiến.”
Nghĩ lại cảnh khi nãy, bờ mông quyến rũ đó chắc chắn là kẻ nằm dưới rồi.
“Nếu để chàng trai nào đó biết anh cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-da-den-luc-anh-nen-yeu-toi-roi/2590365/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.