Sáng ra khắp căn nhà ồn ào nói nói, kẻ chê cười Lục Cẩm Du, kẻ thấy cái môi bị cắn sứt của Ngân Thương Duệ lại càng cười lớn.
Nội dung chính của cuộc đối thoại ấy chính là căn nhà đã được lật lại trật tự, bọn họ không ngại còn cười nói trước mặt cô gái bạch liên hoa trong phòng vẫn đang rống tai nghe:
“Lần này, Tưởng tiểu thư lên cầm quyền rồi, để xem cô ta còn dám kênh kiệu nữa không.”
“Ha, tôi đúng là sáng suốt quá, hôm trước cược thế nào nhỉ? Kẻ nào cược cô ấy hạ gục cậu chủ muộn hơn một ngày thì mau đưa tiền đây cho tôi nào.”
“Xì, cô ăn may thôi.”
“Haha, ăn may cũng phải đưa tiền.”
Bỗng có một giọng nói lạ phát ra: “Tiền chia thế nào?”
“Chia cái gì? Tiền của tôi tất mà haha!”
Cô hầu gái không biết vẫn hồn nhiên tươi cười, trong khi ấy những người khác không lắc cũng gật, âm thầm nhắc nhở nhưng cô ta không hề để tâm, cô ta chỉ để ý đống tiền trong tay.
“Các cô cũng giàu thật nha.”
Người phía sau đặt tay lên vai cô, cô ta không biết còn chê phiền:
“Mau tránh ra, đừng cản tôi đếm tiền.”
Tịch Nhiên đứng nhìn cô hầu gái đang thích thú với chiến lợi phẩm, không kìm được mà thì thầm vào tai cô ta: “Tiền kiếm được từ tôi, cô thấy có thích không?”
“Cái gì mà tiền từ…”
Chữ cuối cô hầu gái buộc phải nuốt ngược lại, “Tưởng… Tưởng tiểu thư!”
Những người khác thấy vậy, đều nghĩ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-da-den-luc-anh-nen-yeu-toi-roi/2590364/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.