Tịch Nhiên mang thai ba tháng, duyên mẹ con chưa kịp nối đã đi đến kết thúc.
Đứa con này, xác định là không thể giữ được.
“Thai phụ bị dị ứng cấp độ nặng, đứa con trong bụng của cô ấy không thể trụ được đã mất rồi.”
Bác sĩ báo tin xong cũng rời đi.
Phương Thiết đã biết được chuyện này, nhưng chính tai nghe vẫn có chút lo. Hắn không biết phải nói với Tịch Nhiên thế nào, mặc dù biết những lời hắn đã nói cũng khiến cô cũng đoán ra kết cục rồi.
Trong khi còn đang suy nghĩ có nên vào hay không, Phương Thiết đứng ở ngoài không chú ý đã có bóng người chạy qua hắn.
Phải, là một bóng người.
Ngân Thương Duệ nhận được tin dữ thì gấp gáp chạy tới, đập vào mắt anh là cảnh Tịch Nhiên nằm trên giường bệnh, tiều tụy yếu ớt chưa tỉnh lại.
Anh không hề liên quan đến chuyện này, dù chính anh cho người mang tới canh tẩm bổ cho cô. Canh tẩm bổ lại xuất hiện hoa hồng, đời nào có.
Ngân Thương Duệ đưa bàn tay của mình cẩn thận chạm vào bụng Tịch Nhiên. Bàn tay ướt đẫm mồ hôi, anh biết được, con của mình thực sự đã mất rồi. Anh nắm lấy tay cô áp lên mặt, kìm nén những giọt nước mắt rơi xuống.
Dù biết đứa con này sớm muộn cũng sẽ biến mất vì Tịch Nhiên sẽ phải trở về thế giới thực. Nhưng anh cũng chẳng thể nào dùng chuyện đó để che lấp nỗi đau mất con. Hơn hết, nếu có thời gian dài hơn một chút, anh sẽ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-da-den-luc-anh-nen-yeu-toi-roi/2590300/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.