🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chu Nhiên được đưa vào trong một không gian khác, đây có lẽ là mộng kí ức mà Hoa Lạt đã nhắc tới.



Cô không thể thấy bản thân mình đang đứng, có lẽ bây giờ cô chỉ tồn tại dựa trên ý thức, ngoại trừ việc nghe nhìn và suy nghĩ thì chẳng thể làm gì hơn.



“Hoa Lạt! Đừng có quậy nữa. Mau đưa cuốn sách đó cho tôi đi.”



Một người đàn ông trông rất lạ nhưng cũng rất quen nhưng tương tự với Hoa Lạt bọn họ đều có một vòng hào quang bao quanh. Đây là Phương Thiết khi còn trẻ.



“Cuốn sách của tôi sao lại phải đưa nó cho anh chứ?”



“Đừng có ích kỷ như thế! Em mau đưa cuốn sách đó cho tôi.”



“Haha, không phải bây giờ, tôi phải xé nó.”



“Không được! Em phải hiểu nếu mình xé cuốn sách đó thì hậu quả sẽ vô cùng lớn, nó không còn là một hai trang khi trước em tùy tiện xé đâu!”



“Sách của tôi tôi xé, có liên quan gì đến anh?”



“Vẫn còn cách khác mà, em đừng nghĩ phiến diện như thế chứ.”



“Phiến diện ư? Ha, cuốn sách đã ra lệnh một trong hai người chúng ta sẽ phải biến mất, anh nghĩ xem nếu tôi không làm điều này, anh có thể đi được hay không?”



Hai người bọn họ đều là những người nắm giữ cuốn sách, nhưng lại đi quá bổn phận, chạm phải điều tối kị nhất của cuốn sách nên bây giờ một trong hai người họ phải bị loại bỏ để người còn lại rời đi. Còn nếu không, cả hai sẽ cùng chết ở đây.



“Em

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-da-den-luc-anh-nen-yeu-toi-roi/2590253/chuong-101.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xuyên Sách: Nam Chính! Đã Đến Lúc Anh Nên Yêu Tôi Rồi!
Chương 101: Mộng kí ức
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.