Sau ngày hôm đó bỏ đi, đã có rất nhiều chuyện được giải quyết.
Chu Nhiên và Diệp Thanh Duệ, Thẩm Dạ Nhu và Tưởng Tịch Diên. Hay là cả Lục Cẩm Du cũng như thế.
Cô ta đứng trên cây cầu lớn, đứng đó rất lâu, nhìn ngắm con sông cũng rất lâu.
Khi này có người đi đến cạnh cô ta, không nói gì, chỉ lẳng lặng cùng cô ngắm nhìn.
Một làn gió đã thổi qua vào thế giới mới này, tất cả những ai đã quên về chuyện của trước đây đều đã nhớ lại cả, Lục Cẩm Du bây giờ lại không còn chỗ để dung thân rồi.
“Ta đã đi tìm con rất lâu.”
Lục Cẩm Du không quay đầu, chỉ chê cười nói:
“Tìm làm gì chứ. Tôi cũng chẳng muốn gặp một người mẹ tồi như bà làm gì cả.”
Bên cạnh cô ta bây giờ là Lục Sương, bà ta nắm chặt lan can rồi từ từ buông lỏng, giữ cảm xúc của mình ổn định một cách bình tĩnh.
“Đến lúc này con vẫn còn cứng miệng đấy nhỉ? Xem ra âu khi con biến thành Tịch Nhiên thì không chú ý đến việc bản thân vẫn luôn là Lục Cẩm Du - con gái của mẹ nhỉ?
“Bà đừng nói nhảm nữa. Mau đi xa khỏi chỗ này đi. Đi tới nơi nào đó thật xa để tôi sẽ không bao giờ phải gặp lại bà nữa.”
“Lục Cẩm Du, ta thật sự không hiểu nổi rằng tại sao con lại phải làm những điều này. Bây giờ ta gặp được con rồi mới biết, hình như con cũng chẳng định trở thành người tốt. Làm một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nam-chinh-da-den-luc-anh-nen-yeu-toi-roi/2590249/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.