Tiểu Vũ được hắn bế trên tay, đôi mắt sáng rực nhìn ngắm những thứ mới mẻ, cậu bé mọi ngày khá năng động nhí nhảnh bây giờ lại có chút khép nép, đứng trước nhiều con mắt nhìn mình chằm chằm, cậu vô thức chôn đầu vào ngực hắn.
Mọi người làm việc trong dinh thự một phen há hốc, thiếu gia nhà họ có con từ khi nào vậy?
Lục Mặc Vũ ngồi đối diện Tiểu Vũ, hắn một tay chống cằm hai con ngươi ra vẻ thú vị quan sát một mẩu bé nhỏ đang ngồi ăn lép nhép. Nhóc này quá nhỏ, chỉ tùy tiện xách lên liền được, nhẹ còn hơn cái tạ trong phòng tập gim của hắn, vặn cổ một cái là có thể lăn đùng ra chết, quá yếu đuối.
"Nhóc, biết đánh nhau không?"
Tiểu Vũ ngơ ngác dừng ăn song nghĩ nghĩ một chút mới lắc đầu, người đàn ông này đột nhiên lại tới đón cậu tan học, tự xưng là ba của cậu nhưng quả thật không thể phủ nhận, người này trông cực rất giống với mình, nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng lại cho cậu cảm giác thân thuộc dù cậu chưa gặp hắn bao giờ.
"Con yếu quá, ta nghĩ con nên tham gia lớp học võ"
"Con cũng muốn, nhưng mẹ lại không cho"
Lục Mặc Vũ nghe có hơi thắc mắc.
"Tại sao?"
"Tại vì Tiểu Vũ từng đánh nhau, mẹ sợ nếu con học võ thì sẽ đánh họ đi bệnh viện mất"
"Hừm? Ta có hơi thắc mắc lí do con đánh nhau"
"Tại vì các bạn đó nói con không có ba, là con hoang"
Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-luc-tong-dung-lai-day/2789408/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.