Diệp Vi Nhã lạnh lùng đẩy hắn ra, cố ý tạo nên một bức tường sắt vô hình, hắn cũng không có bất cứ hành động cưỡng ép, cô cũng phần nào bớt lo lắng.
Hai người đi ra khép cửa lại, Diệp Vi Nhã ánh mắt sắc nhọn nhìn Lục Mặc Vũ, cô so với tám năm trước quả nhiên đã khác rất nhiều, không còn là cô gái nhút nhát co mình vào một góc an toàn.
"Anh nói đi, rốt cuộc anh đang đã giở trò gì?"
Hắn như cười như không, dáng vẻ lười biếng dựa lưng vào ghế.
"Anh muốn làm chồng em"
"Lục Mặc Vũ, tôi từng nói rồi, kể cả bây giờ hay tương lai tôi sẽ không yêu anh, tử bỏ và tìm cô gái khác đi"
"Vậy Tiểu Vũ thì sao, không lẽ em muốn nó lớn lên mà không có ba"
Cô cau mày "Tiểu Vũ là tôi nhận về nuôi, có ba hay không cũng liên quan đến anh"
Hắn nghe cô nói mà cười trừ như thể đang xem một trò cười vô vị nhưng lại rất đáng chú ý.
"Em chắc đưa nhóc đang ngủ kia không liên quan tới anh?"
"Anh nói vậy là sao?"
"Nhã Nhã, là em không muốn tin hay giả vờ không hiểu, không cần xét nghiệm ADN người lạ nhìn thôi cũng có để đoán được quan hệ của anh và Tiểu Vũ, bởi nó quá rõ ràng mà, phải không?"
Đôi mày xinh xảo khẽ cau có thấy rõ sự tức giận "Nếu nó là con anh, tại sao anh lại bỏ Tiểu Vũ"
"Anh không bỏ nó, anh chỉ đưa Tiểu Vũ tới ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-luc-tong-dung-lai-day/2789405/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.