Bị quấy rối khi đang lái xe, Trần Khôn nói với Linh Đan:
“Em có thể ngồi im một chút được không?”
“Em không quan tâm.” Linh Đan ngà ngà say, bộc lộ sự chống đối anh từ khuôn mặt đến lời nói: “Trong những buổi đi chơi, em rất muốn có anh bên cạnh. Tại sao trên đời ngày lại có người bạn trai vô tâm như anh chứ, không ngó ngàng gì tới bạn gái cả.”
Linh Đan than vãn, bao nhiêu ức chế trong lòng cũng mượn rượu nói hết. Trần Khôn không quay sang nhìn cô, vừa lái xe vừa nói: “Em thích một người đàn ông suốt ngày rảnh rỗi sao?”
“Ý em không phải như vậy. Có ai làm việc như anh không, một chút thời gian dành cho bạn gái cũng không có?” Linh Đan trách móc Trần Khôn, thầm nghĩ không biết hiện tại giữa hai người là mối quan hệ gì.
Dựa đầu vào cánh tay của anh, cô nói: “Em nhớ anh lắm, muốn gặp anh mỗi ngày.” Đang trong trạng thái không tỉnh táo, Linh Đàn cứ ngọ nguậy không yên khiến Trần Khôn phải lớn tiếng:
“Linh Đan, em ngồi im đi, đừng làm phiền khi anh đang lái xe. Nguy hiểm lắm em có biết không?”
Tuy nhiên, với một người con gái vừa bước qua tuổi 18 như Linh Đan, cô không quan tâm đến những gì Trần Khôn nói. Lâu ngày không gặp người yêu, Linh Đan như một con ngựa bị đứt dây cương, hành động không kiểm soát: “Em chỉ muốn ôm anh một chút thôi cũng không được sao? Hôm nay anh còn thất hứa với em đó.”
“Không phải anh đã giải thích rồi sao, anh có việc rất quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-lam-vo-tong-tai/497171/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.