“Giá mà em cũng xuất hiện ở đây với chị? Chị muốn được thấy em cười vui mỗi ngày.”
Đó là mong ước của Trình Diệu Vi. Mỗi lần nhìn Trình Diệu Lan, cô lại nhớ em gái mình. Dù cô ta xảo quyệt đến đâu, Trình Diệu Vi cũng không nỡ xuống tay.
[Nếu em gái bạn cũng vào thế giới này, bạn sẽ không thể thực hiện được nhiệm vụ của mình.]
“39 độ?”
Đó là mong ước của Trình Diệu Vi. Mỗi lần nhìn Trình Diệu Lan, cô lại nhớ em gái mình. Dù cô ta xảo quyệt đến đâu, Trình Diệu Vi cũng không nỡ xuống tay.
Mở cửa đi vào, Trình Diệu Vi chỉ thấy mỗi cái đầu của Tư Tử Phàm lộ ra ngoài, cơ thể được giấu kỹ càng dưới lớp chăn bông. Nhìn thoáng qua, cô nghĩ ngay tới việc anh dầm mưa nên bị cảm lạnh. Bước tới gần, Trình Diệu Vi đặt tay lên trán anh kiểm tra thì thấy vô cùng nóng, hẳn là bị sốt rồi. Kế đó, cô dùng nhiệt kế thủy ngân đo nhiệt độ thì thấy Tư Tử Phàm sốt cao:
“39 độ?”
“Để tôi đưa anh tới bệnh viện. Anh sốt rồi.”
“Không cần đâu. Trong học tủ của tôi có thuốc, em cứ lấy ra là được.” Tư Tử Phàm thều thào nói.
Sau khi đọc kỹ hướng dẫn, Trình Diệu Vi đưa thuốc cho anh uống. Một lúc sau, Tư Tử Phàm mở mắt ra, nhìn cô nói: “Mau về phòng nghỉ ngơi đi. Chắc em cũng mệt rồi.”
Tuy nhiên, thuốc vẫn chưa đủ thời gian ngấm, người của Tư Tử Phàm vẫn còn sốt. Thấy anh có vẻ lạnh, cô mở tủ lấy thêm chăn bông đắp cho anh.
“Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-lam-vo-tong-tai/497170/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.