Một trận náo loạn vừa đi qua, bữa tiệc hiển nhiền liền mất hết sự vui vẻ. Châu Sa cùng đám bạn ngu dốt của cô ta đã lập tức ra về. 
Bên dưới vẫn còn rất nhiều người, Dĩnh Dĩnh không muốn đi xuống dưới sảnh để làm bình phong cho mọi người chỉ trỏ bàn tán. Cô liền nhất quyết muốn ở trên lầu, chờ đến giờ về. 
Nhìn thấy cô cứ tức tối đứng ngồi không yên như vậy Bách Lý Vũ liền nói muốn đưa cô về nhà. Nhưng đúng lúc này Dương Hạc Hiên lại lên tiếng ngăn cản. 
"Muốn rời khỏi đây bắt buộc phải đi xuống bên dưới, mà ở bên dưới vẫn còn khá nhiều người đó..." 
"Mặc kệ bọn họ, tôi thèm để ý đến ánh mắt của bọn họ sao?" Bách Lý Vũ lên tiếng. 
"Anh không để ý nhưng chị dâu nhỏ để ý..." 
"Không ngờ chị dâu nhỏ lại lợi hại như vậy." 
Dương Hạc Hiên liền dơ một ngón tay cái lên sau đó hướng đến trước mặt Dĩnh Dĩnh biểu thị tán dương sự anh dũng hiếu chiến của cô. 
Dĩnh Dĩnh nhìn thấy vậy bèn đưa ra bàn tay trái đang có vết thương bị băng bó như một cục bông gòn trắng. Quơ lên quơ lại vài cái trước mắt Dương Hạc Hiên. Sắc mặt ảo não như bị ai lấy mất tiền, tinh thần kiệt quệ nói: 
"Tôi cũng đủ thảm rồi, làm ơn buông tha." 
Đúng lúc này Dương Cao Lãng bước vào thông báo: "Đại sảnh đã về hết người rồi." 
"Chúng ta cũng về thôi..." Bách Lý Vũ ôm eo cô di chuyển. 
Dĩnh Dĩnh trong lòng vui 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-lam-nu-phu-so-tan/2451131/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.