Quả thật, luyến ái có thể khiến người ta tiến bộ. Hãy xem, A Cửu vốn không rành thế sự cũng đã biết nói lời khéo léo, dối lòng.
Sở Hòa có chút ngượng ngùng, nhưng lại không muốn thừa nhận mình vô dụng, nàng nhét chiếc sáo trở lại tay hắn, giận dỗi nói: “Nhất định là chiếc sáo của chàng có vấn đề, không phải là ta có vấn đề!”
A Cửu sờ sáo nhỏ, thầm thì: “Sáo của ta mới không có vấn đề.”
Sở Hòa quay đầu đi: “Không thể nào.”
A Cửu liếc nhìn gáy đen tuyền của Sở Hòa, đặt sáo nhỏ lên môi, nhẹ nhàng bật hơi. Âm thanh từ từ, thanh thúy dễ nghe, phiêu tán trong không khí, cũng làm dị động rất nhiều sinh linh.
Chim thú ẩn trong cây và bụi cỏ lộ mặt ra, cá chép đỏ trong ao nhảy lên mặt nước. Mặt nước văng lên từng vòng sóng gợn nhỏ, vây cá xẹt qua không khí mang theo bọt nước, dưới ánh mặt trời chiết xạ ra những tia sáng nhỏ vụn.
Mùa hạ dường như được nghênh đón xuân về, sinh ý dạt dào, sống động không ngừng.
Sở Hòa không khỏi vươn tay. Một con tước điểu đậu trên đầu ngón tay nàng, khẽ kêu, lắc lư đầu.
Thiếu niên buông sáo nhỏ, một tay nâng cằm, chăm chú nhìn mặt nghiêng của nữ hài dưới ánh mặt trời càng thêm nhu hòa, giọng nói không tự giác cũng nhẹ đi rất nhiều.
“Vui không?”
Sở Hòa cầm lòng không đậu, mi mắt cong cong, ý cười doanh doanh: “Vui lắm!”
Chim tước bay đi, Sở Hòa ngồi dậy, thò lại gần hôn một cái lên khóe môi hắn.
A Cửu sờ môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-khong-may-cong-luoc-phai-thieu-nien-mieu-cuong/5017294/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.