Nhờ có Sở Hòa ở bên, đến khi A Cửu bị nàng kéo từ dưới đất đứng dậy, cả người xám xịt của hắn đã sạch sẽ hơn rất nhiều.
Thật lâu trước đây, hắn đã phát hiện Sở Hòa là người cực kỳ yêu sạch sẽ. Chỉ cần có chút bụi bẩn, nàng đều phải lau cho sạch bóng. Không biết từ lúc nào, thói quen ấy lại lan sang hắn, nàng còn chăm chỉ lau cho hắn hơn so với tự mình.
Đúng là phiền toái.
Nhưng… lại không khiến người ta sinh chán ghét.
Khuôn mặt tái nhợt của A Cửu sau khi được nàng lau sạch, vốn đã đẹp như bạch ngọc vô tì vết, nay lại càng trở nên nổi bật. Đôi mắt sáng màu như bảo thạch, vì ánh sáng nhạt nơi hang động mà càng lấp lánh, tựa tinh quang đang rung động.
Địa thế gồ ghề, ánh sáng mù mờ. Sở Hòa đi được vài bước liền lảo đảo mất thăng bằng. Mỗi lần như thế, A Cửu đều đưa tay ôm lấy eo nàng, nhẹ nhàng nhấc lên một chút để nàng khỏi ngã chống đất, thoạt nhìn giống như tùy ý, nhưng lại hết sức vững vàng.
Sở Hòa hỏi hắn: “Đi hướng này là đúng chứ?”
A Cửu đáp gọn lỏn: “Biết đâu được…”
Sở Hòa lập tức trừng mắt.
Hắn đành ngậm miệng, rồi sửa lại bằng giọng nhỏ đến mức có chút gượng gạo: “Phía trước U La hoa mọc càng dày đặc. Nếu đi hướng này, hẳn là đúng.”
Sở Hòa nghĩ ngợi. Kẻ phía sau trồng nhiều U La hoa như vậy, chắc chắn phải có mục đích. Hoa càng nhiều, hẳn là càng đến gần nơi hắn ta muốn che giấu.
Nàng còn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-khong-may-cong-luoc-phai-thieu-nien-mieu-cuong/4896152/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.