Đến chiều tối, lớp cô bắt đầu nướng đồ ăn, mỗi người được phân chia công việc rõ ràng. Vì đông người nên cũng nhanh chóng được làm xong sớm, bọn họ vừa ăn vừa trò chuyện cùng nhau, còn chơi một trò chơi nếu ai thua thì phải lên ca hát phục vụ mọi người một bài. Cảnh náo nhiệt bao trùm cả ngọn núi, có tiếng cười đùa, có tiếng hát vang lên.
Bầu không khí như vậy thật khiến người ta hoài niệm.
Diệp Ninh Mạc đang phụ mọi người trong lớp thu dọn bát dĩa thì ba người kia thi triển kế hoạch gọi cậu đi nói chuyện. Đến nước này, cậu nhất định phải nói rõ cho bọn họ biết việc quan trọng của học tập nên cũng đi theo bọn họ mà không hề suy nghĩ. Đi được một lúc cậu cảm thấy càng sai, chỗ bọn họ lại cách xa nơi cắm trại, cậu định quay người lại trở về thì không may dẫm vào một cái hố lớn, cậu té xuống đau hết cả người, quần áo cũng lắm lem bùn đất, cánh tay bị xước một mảng lớn vì trúng cành cây bên cạnh.
" Nó dính bẫy sớm thế?"
" Vậy càng tốt chứ sao?"
" Này, các cậu giúp tớ đi gọi người kéo tớ lên được không?"
Diệp Ninh Mạc từ dưới hố nói lớn, lại nghe thấy một trận cười lớn của ba người, Lâm Cung Viễn một trong người đứng đầu ba người đi lại cái hố nhìn xuống, cậu ta mở miệng:" Cậu nghĩ bọn tôi là trò ngoan thích giúp đỡ người khác sao?"
" Chuyện này là do các cậu làm?"
" Thông minh đấy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-hoc-ba-de-y-den-toi/3698775/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.