Một câu nói đùa như vậy thật ra không phải không có lý, khiến Tống Trừ Nhiên sững sờ một lúc, trong lòng cũng không khỏi hoảng loạn.
Nàng đột nhiên lo sợ chính mình cứ như vậy mà càng lún càng sâu, đến cuối cùng không thể bình thản mà cùng Thịnh Kỳ tách ra.
“Điện hạ đối với ngươi tốt, nên ngươi mới có thể như vậy, không giống như Tử Yên muội muội...”
Giọng Vinh Cẩm đột nhiên có chút thương cảm, lời nói đến một nửa thì đột nhiên dừng lại, vội cười để che giấu sự xấu hổ.
Bắt kịp tin tức quan trọng Tống Trừ Nhiên nhíu mày, nhẹ giọng dò hỏi: “Yên tỷ tỷ làm sao vậy?”
Thời gian này nàng cùng Thịnh Kỳ đi về phía Nam, chuyện giữa Lý Tử Yên và Thịnh Hằng ở kinh thành nàng hoàn toàn không hay biết.
Hiện tại Vinh Cẩm biết chút gì đó, hỏi tẩu ấy là thích hợp nhất.
Lời đã đến nước này, Vinh Cẩm không thể giấu nữa.
Vinh Cẩm thở dài, đau lòng nói: “Tử Yên muội muội cùng Tứ Hoàng tử điện hạ ở chung không được tốt. Đã lâu như vậy, Tứ Hoàng tử điện hạ vẫn chưa nạp nàng ấy làm thê thiếp. Gần đây, Tử Yên muội muội về Tống phủ ngày càng nhiều, nàng ấy tìm mẫu thân và ta để nói chuyện phiếm. Ta có nhìn thấy trên người nàng ấy còn có vết bầm tím.”
Vinh Cẩm chỉ vào cánh tay mình: “Có khi trên cổ tay, có khi trên cánh tay, ta hỏi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-ga-cho-nam-phu-hung-ac/3627985/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.