Trong đình nghỉ mát nhà họ Hoắc, Trì Cận đưa văn kiện trong tay qua, dáng vẻ bừng bừng hứng thú: “Sau đó thì sao, hết rồi?”
Lê Phi Phàm ngồi ở phía đối diện, anh đưa tay nhận lấy văn kiện, tay kia đồng thời tháo cúc áo bên eo.
Anh mặc một bộ vest 3 mảnh, người khác mặc vest thì cả người toát lên chính khí, tới lượt anh mặc thì dù có cài hết cúc áo vẫn có nét phóng túng.
Lê Phi Phàm mở nắp bút máy, cười tự giễu nói: “Đóng sầm cửa có tính không? Nhị gia là người thế nào chứ, tôi nghĩ mình có cởi hết đồ đứng trước mặt, hắn cũng sẽ không thèm phản ứng.”
Trì Cận sửng sốt nửa giây rồi cười phá lên.
Anh ta nói: “Tôi thấy… rất kinh ngạc.”
Lúc này đang là buổi sáng.
Hôm nay nhà họ Hoắc náo nhiệt lạ thường.
Trì Cận không thích tham gia cuộc vui, chỉ đến xã giao cho phải phép. Lê Phi Phàm tự biết thân phận mình đặc biệt nên chẳng muốn tới để khiến người khác ngột ngạt. Cho nên sáng nay, hiếm khi hai người bọn họ lại gặp ở sân sau khi đang tìm một chỗ thanh tịnh.
Chuyện của Thành Dư Nam vừa xảy ra nên Trì Cận thức thời không nhắc tới nửa từ.
Ngoại trừ việc ký xác nhận hợp đồng đầu tư đã hứa trước đó, anh ta chỉ nói chuyện phiếm với Lê Phi Phàm.
“Tôi không ngờ cậu thật sự dám trêu cậu ta?” Trì Cận ngạc nhiên nhìn anh: “Tôi còn tưởng rằng bây giờ hai người ở riêng sẽ giống chuột gặp phải mèo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-chim-se-nha-nhi-gia-thanh-tinh-roi/2443331/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.