Từ buổi trưa Lê Phi Phàm đã không thấy Hoắc Uẩn Khải.
Thay vào đó, Cao Thăng đi theo anh.
“Anh theo tôi làm gì?” Lê Phi Phàm hoàn toàn không hiểu.
Anh đi qua hành lang nối sảnh trước và sân sau, thấy người giúp việc đi qua vội vàng cúi đầu với mình, anh cau mày, quay sang nói với Cao Thăng: “Tôi lại không phải thiếu nữ mới lớn, không cần làm như vậy.”
“Đây là ý của Nhị gia, tôi cũng hết cách rồi.”
Câu nói của Cao Thăng làm anh cạn lời.
Có lẽ vì vẻ mặt anh quá vô ngữ, Cao Thăng nói thêm: “
Nhị gia nghĩ cậu quá dễ bị lừa nên hôm nay tạm thời để tôi trông chừng cậu.”
Được rồi, anh thừa nhận, đầu tiên là bị Dư Thành Nam lừa đến nhà tổ nhốt, hôm sau lại bị người của Hoắc Kính lừa đến xem phim sεメ trực tiếp sống động cả buổi sáng. Tuy nhiên, Lê Phi Phàm: “ Không cần nói thẳng thế. Anh không phải là trợ lý hàng đầu hả? Sao một chút kỹ xảo nói chuyện anh cũng không có vậy?”
Cao Thăng liếc nhìn anh, “Tôi có thể thay đổi.”
“ Không cần.” Lê Phi Phàm xem thường: “ Anh đã lỡ cơ hội tốt nhất để lấy lòng tôi. “
Lê Phi Phàm dừng lại dưới mái hiên, ôm tay dựa vào cột nhà, nhìn vào trong sân.
Lúc này là khoảng hai giờ chiều, khách khứa đã tản dần.
Trời mưa nhỏ, hạt rơi tí tách tí tách ướt sân, những người giúp việc có nhiệm vụ quét dọn mang theo bàn ghế vội vã băng qua con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-chim-se-nha-nhi-gia-thanh-tinh-roi/2443329/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.