Thời tiết ở thành phố Thịnh Kinh lúc này đã chuyển sang rét đậm, mặt nước đóng băng.
Một trận tuyết lớn đột ngột rơi đã nhấn chìm vạn vật trong làn tuyết trắng.
Người đi trên đường xuýt xoa nói: “Gần hai mươi năm nay Thịnh Kinh chưa từng gặp phải một trận tuyết nào lớn như vậy. Năm nay vốn đã lạnh sớm hơn, nếu tuyết rơi cả ngày cả đêm thì chắc ngày mai không ra nổi cửa.”
“Đúng vậy.” Có người phụ họa: “Trận tuyết này lớn thật.”
Lúc này có người ở phía trước đột nhiên kêu lên: “Có người không, mau tới giúp với, có người ngất!”
“Đi nhanh, xem thử coi thế nào.”
Đám người nghển cổ lên hóng chuyện, phát hiện người nằm trên đất là một cô gái trẻ. Cô mặc áo bông cũ nát bẩn thỉu, ngất trên mặt đất, được một người bán bánh rán lớn tuổi nhiệt tình đi ngang qua rót cho một ly nước ấm, lúc này mới chậm rãi tỉnh lại.
Lúc này người xung quanh mới phát hiện cô gái này khá xinh đẹp.
Cô yếu ớt hỏi: “Đây là đâu vậy?”
Mọi người mồm năm miệng mười đáp.
“Chỗ này là Thịnh Kinh.”
“Tôi nói nè cô gái, cô sống ở đâu vậy? Tại sao lại ngất xỉu trên đường?”
Thoạt nhìn cô đang rất khϊếp sợ: “Thịnh Kinh? Tại sao tôi lại ở Thịnh Kinh?”
“Nghe giọng của cô ấy không giống người của Thịnh Kinh thật.”
Có người hỏi: “Vậy cô tên là gì?”
Cô trả lời: “Tôi tên là Vương Du, là người ở Tô Hàng.”
Bên này còn đang ồn ào, chợt một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-chim-se-nha-nhi-gia-thanh-tinh-roi/2443208/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.