” Phòng chữ . . . “thiên”. . .” Ta tay bưng đồ ăn, ngẩng đầu lên nhìn lên tên phòng một cách tỉ mỉ nhất để tránh đi nhầm phòng. Tìm nửa ngày ta mới tìm được hai cái phòng có chữ “thiên”, nhưng không biết là phòng nào trong hai phòng này, đang chuẩn bị đi xuống lầu hỏi thì từ bên trong phòng chữ “thiên” trước mặt truyền ra thanh âm của nam tử :
“Cẩn thận tai vách mạch rừng!”
“Cẩn thận! Cẩn thận! Ngươi rõ ràng biết phải cẩn thận, vậy mà chuyện nhỏ như vậy cũng không làm tốt!” Đây lại là giọng của một nam tử khác . Ta hiếu kỳ ghé sát tai vào khung cửa nghe lén một phen. Loại “nhân sĩ giang hồ” này tụ tập ở đây mà nói chuyện thì thường là chuyện đó phải vô cùng tuyệt mật, vô cùng trọng đại, đã thế thì nghe thử xem sao!
“Hành sự cẩn thận là đúng! Nếu như lần này Mẫn công chúa có thể thuận lợi thành hôn cùng Kim Ảnh Hiên, vậy thì đại nghiệp chiếm lĩnh Kim quốc của Mẫn quốc chúng ta xem như đã hoàn thành được một nửa!”
“Đúng đấy! Hơn nữa, Mẫn công chúa so với Mẫn Phi kia lại còn thông minh hơn nhiều ! Biết phải có được người mà Hoàng đế tín nhiệm nhất là Kim Ảnh Hiên, xem tình huống của chúng ta bây giờ thì đại nghiệp là ngay trong tầm tay rồi!Ha ha ha, ngươi nói có phải hay không ”
“Ha ha, dĩ nhiên rồi! Sao lại không phải cơ chứ ?”
“Có điều tại sao công chúa lại không muốn xin kết hôn với Kim Kỳ, người nắm giữ binh quyền nhỉ ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-yeu-soai-vuong-gia/173060/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.