Là một thanh niên thế kỉ 21, tuy ta không dám nói mình là người hiểu rõ xu thế, nhưng cũng hiểu cái gọi là “chướng tai gai mắt” đó ! Là cả một vấn đề cỡ nào chứ! So với việc ta đi học thì đi chung với 8 chị gái cộng với một bá mẫu trẻ tuổi không thích lạc hậu vẫn còn tốt hơn nhiều. Cứ như vậy, 10 phụ nữ shopping điên cuồng dưới phố .”
“Nhược Khả à! Muội thấy màu sắc của cuộn vải này nhìn có đẹp mắt không ?” Bát tỷ hưng phấn kéo ta vào một cửa hàng bán vải.
“Nhược Khả ơi! Muội xem của ta trước đi, muội thấy kiểu dáng của cái này thế nào? Có được không ?” Tứ tỷ cầm một mẫu lên , lắc lắc trước mặt ta.
“Nhược Khả muội xem cái này thì thế nào? Có đẹp mắt không?” Đại tỷ cũng không tha cho ta. . .
“Các con để cho Nhược Khả nghỉ một lát đi ! Nàng đã giúp các con xem hết đông đến tây từ sáng đến giờ rồi đó !” Ai. . . Rốt cục có người thay ta lên tiếng ! Ta thật sự là rất mệt, thật sự muốn nghỉ một lát.
“Nhược Khả à ! Con cũng chọn một cái đi! Cứ xem là lễ vật bá mẫu tặng cho con là được rồi .” Bá mẫu kéo ta đến trước quầy, thiện ý nói.
“Cái này không được đâu. . . ” Ta từ chối nói, tuy rằng nếu như ta mang nó về thế kỉ 21 cũng có thể kiếm được một món hời, nhưng vấn đề là ta phải làm cách nào để trở về và trở về khi nào!
“Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-yeu-soai-vuong-gia/173059/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.