Bởi vì phản ứng kì quái của Haren, mọi người cũng không tiện nói thêm cái gì, Kanya nói thêm vài đề tài ba xạo nhưng lại nhìn ra Haren nghe xong vụ cỏ thú hồn cứ rầu rĩ không vui, Kanya cùng Phúc Nhạc liếc nhau, có chút không hiểu cùng áy náy, hình như chuyện này bị họ làm rối lên…
Bởi vì mọi người đều vội, giúp Haren với Sylve bắt mạch xong, Kanya cùng Haren bèn trở về.
Xế chiều đi phòng khám, Phúc Nhạc cũng không nhắc lại chuyện của Whorf, cậu thật thất bại mà, buồn bực vùi đầu vô ruộng thuốc làm cỏ.
“Làm sao vậy?” đang chà đạp mấy bụi cỏ dại đặc biệt tươi tốt, Phúc Nhạc chợt nghe phía sau vang lên một giọng nói trầm thấp quen thuộc.
Quay đầu lại, ngửa mặt, quả nhiên thấy được gương mặt đẹp trai của Joe, đang được ánh mắt trời chiếu xuống như phủ thêm một tầng hào quang, Phúc Nhạc theo bản năng mà che ngực — đẹp trai quá à!
Nhìn khuôn mặt vốn có chút lạnh nhạt lộ ra chút quan tâm của Joe, Phúc Nhạc đã cảm thấy lập tức ủy khuất — ủy khuất sao mình vô dụng như vậy, còn có xin lỗi Haren…
Phúc Nhạc biết mình có chút khác người, hay tại mình tích cực quá. Cơ mà Haren là người bạn đầu tiên của cậu, cậu muốn bạn mình theo đuổi được bạn lữ tới tay, ngược lại lại làm cho cậu ấy không vui, ý nghĩ tự tin vốn đã chậm rãi nhạt dần lại đột nhiên trồi lên, biết rất rõ Haren sẽ không bởi vậy mà chán ghét mình nhưng lại không khống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thu-the-bac-si-thu-y-o-the-gioi-thu-nhan/2855376/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.