Ngọc Điềm chuyển lên hồ sơ khác, nói: “Đêm 22 tháng 1, thân chủ của tôi, cô Tần Nhiễm Ni, tại quán cửa quán bar Lighty, đã bị bị cáo cưỡng ép lôi đi, và đã cưỡng bức cô ấy ngay trên xe. Đây là giấy chứng thực từ bệnh viện. Thân thể và tinh thần của thân chủ tôi bị chịu đả kích lớn dẫn đến trầm cảm, cách đây không lâu còn có nguy cơ tự sát.”
“Tôi có điều muốn hỏi. Tại sao cô bé chưa đầy mười tám tuổi lại lãng vãn trước cửa quán bar vào tối muộn như vậy chứ?”, ông ta cầm một tấm ảnh lên: “Đây là hình ảnh trích xuất từ camera ghi hình ở trước cửa quán bar. Đêm đó nguyên cáo mặc một bộ đồ cosplay nàng thỏ, còn trang điểm rất đậm. Mọi người nhìn xem có giống một cô bé chưa thành niên hay không. Nhìn giống như là đang mời gọi người khác đến chạm vào vậy. Đêm đó dưới tác dụng của rượu, nên thân chủ của tôi không hề biết cô bé này vị thành niên và mơ mơ hồ hồ nghĩ rằng cô ấy tình nguyện.”
“Phản đối thưa quan tòa. Luật sư biện hộ có lời lẽ xúc phạm thân chủ tôi và đưa ra lời lẽ có tính dẫn dắt. Hoàn cảnh gia đình của thân chủ tôi không tốt, đó là công việc làm thêm của thân chủ tôi để phụ giúp gia đình. Cô ấy chỉ đứng ở cổng chào khách ra vào, không hề có hành động hay chủ ý gì vượt mức phận sự hay tuổi tác của bản thân. Còn về tác phong, đây là yêu cầu của công việc, không hề giống như mời gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-den-yeu-anh/514141/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.