Mộc Tâm hoàn toàn lấy lại ý thức thì bật dậy, luống cuống đẩy người anh ra, cô quýnh lên không biết nói gì. Chết rồi lần này bị dính thính kích cỡ hạt nhân rồi, làm sao nuốt nổi đây.
Thấy bộ dáng rối tung rối mù của cô anh nhỏ giọng trấn an: "Đâu phải lần đầu bị anh hôn, em xoắn lên làm gì?"
Mộc Tâm phồng má: "Anh tưởng ai cũng lưu manh như anh hả?"
"Cốc! Cốc!", tiếng gõ cửa vang lên cắt đứt cuộc cãi vã vô vị của hai con người đang ngồi trên giường.
"Vào đi.", đang ghẹo con hồ ly nhỏ tự nhiên bị cắt ngang khiến Lâm Đình Phong mất hứng phun ra hai chữ.
Hai nữ hầu gái đẩy cửa ra, trên tay cầm túi lớn túi nhỏ, cung kính nói: "Dạ cậu Alain, đồ của Mộc tiểu thư, quản gia Franko mới sai người mang về ạ."
Mộc Tâm thấy mấy cái túi đó là đồ mình mua sắm lúc nảy để quên ở nơi bị chặn đường cướp, cô ngoắc ngoắc hai người hầu: "Hai cô để lên giường là được rồi."
Hai cô người hầu nghe vậy thì đi lại đặt ở cuối giường rồi quay người ra ngoài. Mộc Tâm lật giở từng cái túi ra xem lại rồi cầm một cái túi giấy nhét vô ngực Lâm Đình Phong.
Anh ngơ ngác nhìn Mộc Tâm, cô ngước mắt nhìn anh, cười tươi nói: "Quà tôi tặng anh đó. Hôm nay đi mua sắm gặp được, thấy rất hợp với anh nên mua về. Anh mặc thử xem có vừa không?"
Lâm Đình Phong mĩm cười, cầm túi giấy đi vào phòng tắm thay đồ. Mộc Tâm ở bên ngoài, đem tất cả đồ mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thoi-khong-den-yeu-anh/514058/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.