“Cấp trên có quy định, trừ phi là có nhiệm vụ, bằng không, không thể tùy tiện hiện thân.”
Câu này mà hắn cũng dám nói ra được sao, nghe chẳng có chút trách nhiệm gì cả.
“Ngươi mau ra đây, ngươi tin hay không ta sẽ tố cáo ngươi với cấp trên của ngươi.” Mạc Vi Miên cô thực sự thực sự tức giận rồi, trừng mắt nhìn không khí.
“Được rồi, cứ như vậy đi, nếu để cấp trên biết kỳ hạn chưa tới mà ta lại một mình chuyện với cô thì ta sẽ bị trừ lương.”
“Gì? Ê, ngươi đừng đi, mau trở lại cho ta! thần tiên thối! thần tiên xấu xa!”
Kêu nửa ngày, một chút phản ứng cũng không có, Mạc Vi Miên một bụng hỏa ngồi vào ghế, hai mắt đảo qua đảo lại, trên mặt thoáng nét trầm lặng, không nửa điểm tinh thần.
Hức, hối hận quá đi mất!
Bây giờ phải làm sao đây? Ở nơi xa lạ này, bảo cô phải sống thế nào đây!
Nghĩ đến sắc lang bị cô đánh ngất xỉu kia, Mạc Vi Miên theo bản năng rùng mình một cái, nếu bị hắn bắt được, đến lúc đó cô khẳng định sẽ rất thê thảm?
Ách, trong các tiểu thuyết xuyên không đều là người ta xuyên qua cũng không phải lo ăn lo mặc, còn có một đống đại suất ca làm hộ hoa sứ giả (thần hộ mệnh),tại sao cô lại đáng thương huư teế này chứ?
Ngay tại lúc Mạc Vi Miên ủ rũ không biết thế nào cho phải, đột nhiên nghe được bên ngoài truyền đến thanh âm, cô cả kinh, hồn phách lập tức trở lại, kích động nhìn đông nhìn tây, tìm xem có cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-that-dac-biet-sung-ty-dua-gion-vuong-gia/61215/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.