Lại nói về Vân Trúc Thanh một mạch đi thẳng về đến Dương Châu, thấy LâmTriều Anh và Lâm Linh chậm chạp mãi không trở về, trong lòng cũng cóchút lo lắng. Tuy rằng, Lâm Triều Anh võ công đủ cao, người cũng rấtthông minh, nhưng tính tình thì...... Vân Trúc Thanh nhớ tới đó, da đầu cũng có chút run lên.
Cũng may, ngay tại lúc Vân TrúcThanh đang suy nghĩ xem có nên đi đến phân đà Cái Bang ở Dương Châu nhờHồng Thất Công hỗ trợ tìm hiểu xem Lâm Triều Anh ở nơi nào thì nàng rốtcục cũng mang theo Lâm Linh trở lại, còn kèm theo một em bé dùng áochoàng màu đỏ bao lại.
Lâm Linh mang ngựa đến hậu viện, Lâm Triều Anh ôm em bé gái, nhìn thấy Vân quản sự liền nhét vào trong ngực của hắn.
"Vân quản sự, ta cùng với A Linh đã trở lại. Bé gái này là đại đồ đệ của ALinh, tên là Lý Mạc Sầu. Ừhm...... Chờ A Linh quay lại, các ngươithương lượng một chút xem phải chăm sóc nó như thế nào cho tốt đi."
Vân Trúc Thanh tay chân có chút luống cuống đỡ lấy Tiểu Mạc Sầu kia, cúiđầu, chỉ thấy ánh mắt em bé đang xem xét hắn, sau đó hé ra cái miệngcòn chưa có mọc răng cười, cười có chút giống với một bà lão. Hắn nhìnvề phía Lâm Triều Anh, khuôn mặt từ trước đến nay không chút thay đổi,lạnh như núi băng, lúc này khẽ biến, khóe miệng co rút, "Tiểu thư...... Này......"
"Ngươi không biết phải chăm sóc đứa nhỏ như thế nào đấy chứ?" Lâm Triều Anh xem xét hắn.
Vân Trúc Thanh sắc mặt cứng đờ, hắn một đại nam nhân, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-lam-trieu-anh/748142/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.