Hồng Thất Công nhìn Lâm Triều Anh, cười ha ha nói: "Cô nương không nên chê trách ta nữa, tại hạ là Hồng Thất, người tronggiang hồ khách khí gọi ta một tiếng là Thất Công. Ta không chịu nổi sựhấp dẫn của thức ăn, chỉ tại tay nghề đầu bếp của nhà cô nương quá tốt,khiến ta hoàn toàn không có sức để chống đỡ.” Thật sự là, cái gì hắn đều có thể nhẫn nhịn, chính là nhìn thấy ăn ngon thì nhịn khôngđược! Nghĩ tới con gà quay vừa rồi, Hồng Thất Công lại nhịn không đượcnuốt một ngụm nước miếng, quả nhiên là mỹ vị nhân gian! Không biết cóthể đem vị đầu bếp kia đi không, để mỗi ngày làm thức ăn ngon cho hắnăn, chờ hắn ăn chán sẽ trả lại cho vị cô nương này.
Lâm Triều Anh liếc mắt nhìn hắn, xoay người đi ra vườn, làn váy dài màu đỏ lướt quatrên mặt cỏ. Nàng đi vào trong đình, xoay người lại, "Vừa nãy ngươi nói có người muốn tới tìm ta tính sổ?"
Thật ra Hồng Thất Công không nói dối, hắn thật sự ở trên cây nghe được cóngười nói muốn tới đây tìm chủ nhân của biệt viện này, cho nên hắn mớiđến. Cái Bang là Thiên hạ đệ nhất đại bang phái, tin tức truyền lạinhanh nhẹn, nên hắn đã sớm nghe nói, ở vùng ngoại ô thành Dương Châu cómột nữ tử thần bí mới đến, thu phục không ít côn đồ đường phố ở DươngChâu làm việc cho nàng. Tuy rằng dùng phương thức lấy bạo lực thắng bạolực, nhưng nghe nói nữ tử thần bí này cũng không đả thương đến tính mạng của ai cả, chỉ làm cho những tên côn đồ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-lam-trieu-anh/748123/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.