Nửa đêm, bên ngoài vang lên tiếng mưa tí tách.
Có lẽ là do lúc trước đã ngủ quá nhiều, lúc này ngược lại, nằm thế nào cũng không thể ngủ được.
Ta nằm trên giường nhàm chán lăn qua lăn lại, lúc đếm tới một vạn một trăm con dê, cửa sổ đột nhiên vang lên một tiếng “Cách” nhỏ, lập tức lại yên lặng.
Kia tuyệt đối không phải tiếng gió!
Lại có loại người nào có thể bí mật theo dõi bên ngoài —— ở địa bàn của Giang Nam Thất Quái?
Trong lòng rùng mình, theo bản năng vươn tay chạm vào Bạo Vũ Lê Hoa Châm dưới gối, ta còn chưa kịp làm gì, đã nghe được tiếng động nhẹ nhàng trên sàn, tuy rằng cực kỳ nhẹ nhàng, nhưng đây rõ ràng chính là…
Tiếng bước chân đã đến bên giường, mắt thấy màn giường hơi hơi rung động, để tránh bị người ta nhìn thẳng, việc duy nhất ta kịp làm là nhắm mắt nín thở.
Gió đêm mang theo hơi lạnh trong trẻo nhưng lạnh lùng nhẹ nhàng lướt qua, trên mặt lại khô nóng vô cùng.
Cho dù đã nhắm hai mắt, trong đầu lại vẫn có thể cảm nhận cực kỳ rõ ràng từng cử chỉ của hắn: những ngón tay mang theo xúc cảm quen thuộc, khẽ vuốt dọc theo thái dương, chậm rãi lướt qua đuôi lông mày khóe mắt, lướt qua chóp mũi hai má, lưu luyến ở khóe môi…
Nhẹ nhàng, chậm rãi mà hơi chần chờ đụng vào, thật cẩn thận… khác hẳn lúc trước.
Trong nháy mắt hiểu được, cảm giác đau lòng tràn ngập trong ngực, hơi nước trong đáy mắt dường như không thể đè ép nổi nữa…
Ngón tay phủ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-hoa-tranh/1583799/quyen-4-chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.