Một tiếng thở dài vô cùng ngân nga quanh quẩn trong phòng, cái loại âm điệu bảy phần giống quỷ, ba phần không giống người này làm cho ta sợ tới mức run lập cập, theo bản năng lui lại phía sau hai bước, lưng lập tức đập vào cánh cửa.
Lại là một trận tro bụi bay lên.
Lại là một tiếng thở dài sâu kín.
Này… đây là cái tình huống quỷ dị gì?
Cho dù biết giữa ban ngày dương khí đại thịnh sẽ không có quỷ mị gì xuất hiện, nhưng hai tiếng u thán này khiến ta nghe mà cả người phát lạnh, vì thế lấy hết can đảm tiên hạ thủ vi cường… hít sâu một hơi, sau đó bằng âm lượng lớn nhất hô lên: “Làm gì… người nào? !”
Âu Dương thiếu chủ ở ngay dưới lầu, cách không đến một trăm thước, không biết hắn có nghe được mà chạy tới đây hay không…
Tay phải huy động ống tay áo mãnh liệt lau nước mắt, đồng thời, tay trái cố gắng tự nhiên hết mức, lén lút sờ vào Bạo Vũ Lê Hoa Châm giấu bên hông —— may mắn trước khi xuất môn đã nghe lời người nào đó, mang theo cái này.
Người nọ dường như đi về phía này hai bước, đột nhiên lại dừng cước bộ, cười khẽ hai tiếng, mới nói: “Buông Bạo Vũ Lê Hoa Châm của cô xuống đi. Đã lâu không gặp, ta thiếu chút nữa thì quên trên người cô có thật nhiều cơ quan rồi.”
Y bảo ta buông thì ta buông chắc? Coi ta là con ngốc sao?
Không có cơ quan đó uy hiếp, nói không chừng y đã sớm xông lên bóp chết ta rồi, dù sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-hoa-tranh/1583794/quyen-4-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.