Ngày hôm sau, Âu Dương thiếu chủ lơ đãng nhắc tới Giang Nam thất quái, cùng một biệt thự sang trọng của Giang Nam thất quái ở ngoại ô:
Ao sen “tiếp thiên liên diệp vô cùng bích”, rừng trúc dày đặc khắp núi đồi; thác nước chảy xiết, thanh tuyền róc rách, sơn gian u cư, cùng với “Tùng gian Minh Nguyệt, u hoàng thanh phong”, “Hoa nở bốn mùa, cỏ xanh tám tiết” …
[‘Tiếp thiên liên diệp vô cùng bích’ : ‘Liền trời sắc lá xanh ngăn ngắt’, một câu trong bài thơ Hiểu xuất Tĩnh Từ Tự tống Lâm Tử Phương của Dương Vạn Lý
Tùng gian minh nguyệt, u hoàng thanh phong: ý chỉ khung cảnh u tịch, thềm cao trăng thanh gió mát]
…
…
…
Thực sự rất có tiền…
Nhị sư phụ bình thường giống như kẻ sa cơ thất thế, rất khó có thể liên hệ với ‘kẻ có tiền nhưng khiêm tốn’, nhưng từ nội tâm mà nói, ta thật sự là vô cùng hâm mộ cảnh đẹp mà Âu Dương thiếu chủ miêu tả…
“Nghe Hoàng cô nương nói, bảy vị sự phụ của nàng vốn định gặp nàng sẽ dạy dỗ một trận…”
Không phải chỉ là để cho Quách đại hiệp cùng “Tiểu yêu nữ” song túc song phi thôi sao, thực phiền a, đã lâu như vậy rồi, bọn họ cũng chấp nhận đồ tức rồi —— bằng không Hoàng cô nương làm sao thu được tin đó —— sao vẫn còn nhớ tới chuyện thu thập người qua đường Giáp như ta chứ.
Nghĩ tới ‘thủ đoạn nhỏ’ của nhị sư phụ, ta không nhịn được sợ run cả người, vẻ mặt đau khổ hỏi hắn:
“Tiêu Dao phái có công phu nào phòng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-thanh-hoa-tranh/1583793/quyen-4-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.