🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tại nhà lao khi Cảnh Hoàng đến là một cảnh tượng khá đẫm máu, Lưu thống lĩnh thấy người đến là thái tử vội vàng hành lễ

Cảnh Hoàng liền khoát tay nhìn lũ người áo đen kia lạnh lùng hỏi :

"Đã tra ra là ai chưa?, có phải người của Dương gia hay tam hoàng tử không ?".

Lưu Thống lĩnh vội lắc đầu trả lời :

"Thưa thái tử không phải là hai người đấy mà là tam công chúa Triệu Cẩn Diệp ạ !".

Cảnh Hoàng khá bất ngờ, không nghĩ rằng ả ta lại dám làm như thế

Lưu thống lĩnh vội vàng nói :

"Thái tử chuyện này có bẩm báo với hoàng thượng không ạ !".

Cảnh Hoàng lắc đầu nói :

"Không, nàng ta là nữ nhi của hoàng hậu dù sao cũng là đích công chúa, Dương gia vẫn còn ở đó nàng ta sẽ không bị phạt quá nặng, cùng lắm là chỉ cấm túc.

Dám có gan hành thích thái tử phi của ta thì chuẩn bị thân bại danh liệt đi."

Lưu Thống lĩnh có chút run sợ, e rằng tam công chúa này lành ít dữ nhiều rồi, ai mượn nàng ta ngu ngốc động ai không động lại động phải bảo bối của thái tử cơ.

Lưu Thống lĩnh liền quay sang hỏi :

"Thái tử, vậy những người này thì sao ạ !".

Cảnh Hoàng lạnh lùng quay lại nói :

"Giết".

Tiếng kêu khóc van xin nhưng Cảnh Hoàng chẳng thèm đoái hoài, lũ người này đáng chết, nếu chàng đến muộn một chút không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa .



Triệu Cẩn Diệp lúc này cứ đi đi lại lại nghe tin tức về Phi Loan, đại cung nữ hấp tấp trở về vội bẩm báo :

"Công chúa nô tỳ nghe ngóng An Bình huyện chủ đã được thái tử trực tiếp đưa về, nghe đâu là bị thương rất nặng, ngay cả thái y cũng bị điều đến Thượng Thư phủ thăm bệnh ".

Triệu Cẩn Diệp tức giận nói :

"Phế vật, một lũ phế vật, có mỗi chuyện này cũng làm không xong, vậy người của chúng ta thế nào rồi, đã rút hết rồi chứ ?".

Đại cung nữ liền lắc đầu nói :

"Nô tỳ không liên lạc được với huynh trưởng và những người khác, thông tin cấm vệ quân vô cùng bảo mật cho nên nô tỳ không nghe ngóng được gì cả ".

Triệu Cẩn Diệp lúc này mới có chút run sợ, nhưng rất nhanh nàng ta lấy lại bình tĩnh nói :

"Ngoài đại ca của ngươi ra thì có ai biết là bổn công chúa chỉ thị hay không ?".

Đại cung nữ vội nói :

"Công chúa yên tâm bọn chúng đều không biết người đứng sau là ai đâu ạ nên nếu có truy cũng không đến người

".

Triệu Cẩn Diệp nghe thấy thế mới thở phào, lần này thật may mắn cho ả ta, lần sau nàng phải tính kế cẩn thận mới được.

Nhưng thật sự khiến cho nàng ta mừng thầm quá sớm, mấy ngày sau một tin tức trấn động truyền ra khắp hoàng cung.

Tam công chúa đời sống cẩu thả, vì chuyện hôn ước với thái tử Tây quốc mà đem lòng hận thù hạ thuốc cho thái tử Tây quốc nhưng không thành chính mình lại là người bị hại.

Người ta thấy tam công chúa cùng một thị vệ làm chuyện thân mật ngay trong tẩm cung của nàng ta, chuyện này tận mắt mọi người thấy được.

Hoàng thượng vô cùng tức giận đã giam giữ nàng ta trong cung của mình, còn tên thị vệ kia bị giam giữ lại.

Thế là kết cục của Triệu Cẩn Diệp coi như đã xong, nàng ta không thể gả cao được nữa.



Nghe nói hoàng thượng tức giận đưa nàng ta cạo đầu xuất gia nhưng hoàng hậu đã quỳ gối khóc lóc van xin cho nên hoàng thượng trước mắt mới tạm tha cho nàng ta.

Khi Phi Loan biết chuyện thì đã là mấy ngày sau, nàng có chút đồng tình, nàng ta đã từng là nữ chính, từng là người trên vạn người vậy mà vì sự xuất hiện của nàng khiến cho toàn bộ mọi việc thay đổi hoàn toàn.

Nhưng đến khi Phi Loan biết nàng ta chính là người đứng đằng sau sai người giết nàng thì Phi Loan không còn đồng tình nữa.

Dưới hiên khung cảnh thật là đẹp, Phi Loan đang nằm tựa lên đầu gối của Cảnh Hoàng, chàng thì đang bóc quả cho nàng ăn dáng vẻ vô cùng cưng chiều.

Phi Loan mỉm cười hỏi :

"Mấy ngày nay huynh không có việc gì sao cứ suốt ngày đến Thượng Thư phủ vậy không sợ người đời đàm tiếu nói huynh là hôn quân hay sao ?".

Cảnh Hoàng liền gật đầu cười nói :

"Ta cũng muốn như vậy đây, mấy ngày nay nghỉ ngơi một chút, có lẽ sắp có chuyện hay rồi, lần này cũng nhờ công lao của muội đã kịp nhắc nhở cho ta nên phụ hoàng mới không có việc gì ".

Phi Loan liền bật dậy hỏi :

"Bọn chúng đã có hành động rồi hay sao?"

Cảnh Hoàng liền đánh nhẹ vào nàng nói :

"Tay muội đã khỏi chưa mà ngồi dậy đột ngột như thế hả ?".

Phi Loan bật cười xoay xoay tay rồi nói :

"Huynh thật là đã bao nhiêu ngày rồi chứ, vết thương của muội đã kết vảy lâu rồi, huynh kể mọi chuyện cho muội nghe đi, muội thật tò mò ".

Cảnh Hoàng xoa đầu nàng nói :

"Bước đầu chưa xác định phụ hoàng cũng bán tín bán nghi nhưng cũng vẫn có cảnh giác, nhưng ngàn vạn lần không nghĩ rằng người trà trộn hạ độc lại là cung nữ chính điện, người này đã ở chính điện khá lâu rồi, là mật thám của Dương gia cài vào.

Thế nên huynh cùng phụ hoàng đã tương kế tựu kế ngày ngày uống thuốc đó để cho bọn chúng tin rằng phụ hoàng đã trúng độc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.