Phi Loan nhìn vẻ hạnh phúc hiện lên gương mặt Hoa Uyển Dung mà cảm thấy mừng cho nàng, Lưu Kiệt là một nam nhân tốt, là người có thể gửi gắm được.
Hai người ngồi hàn huyên một lúc thì Cảnh Hoàng đến đón nàng về, trước khi trở về Uyển Dung còn trêu ghẹo nàng một hồi.
Lúc trên xe ngựa Phi Loan cứ dõi mắt nhìn theo chàng, Cảnh Hoàng mỉm cười quay sang hỏi :
"Có chuyện gì muốn hỏi ta sao ?".
Phi Loan mỉm cười rồi lắc đầu không nói liền ôm lấy cánh tay chàng nói :
"Huynh cứ chê muội có duyên hoa đào đi, không phải huynh cũng như vậy sao chứ?".
Cảnh Hoàng ôm lấy nàng rồi nói :
"Hóa ra muội cũng biết ghen hay sao?, cả cuộc đời này của ta sẽ không yêu một ai hết chỉ giành tình cảm cho một mình muội mà thôi ".
Phi Loan cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp, nếu được như vậy thì tốt, nhưng chàng là hoàng thượng làm gì có hoàng thượng nào chỉ có một người thê tử kia chứ.
Bây giờ Phi Loan lại có một chút ích kỷ, giá như chàng chỉ là một Vương gia, một hoàng tử thì tốt rồi, tuy nhiên rất nhanh nàng gạt đi, thôi thì cứ hạnh phúc trước mắt đã.
Dù sao nàng cũng đã ôm vào bắp đùi to lớn này rồi, không phải đó là ý định ban đầu khi nàng xuyên sách hay sao, còn hơn là kết cục thê thảm của nguyên chủ trước kia nàng còn mong muốn gì chứ.
Đúng là con người một khi nếm phải quả ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-tam-cong-chua/3744998/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.