Phi Loan cùng theo chàng đến phủ Hoa Tướng quân, từ sau khi thánh chỉ ban xuống nàng cũng chưa ra khỏi phủ nên không biết ánh mắt mọi người nhìn mình như thế nào.
Nàng sợ rằng Hoa tướng quân và Hoa Uyển Dung sẽ có địch ý với mình bởi vì nàng biết Hoa tướng quân rất mực yêu thương nữ nhi này.
Nhưng khác với sự tưởng tượng của nàng thái độ Hoa tướng quân đối với nàng khá là cung kính, thậm chí có chút niềm nở.
Khi bước vào đại sảnh nàng đã thấy Lưu Kiệt có mặt sẵn ở đó cùng Hoa Uyển Dung, nàng có chút thắc mắc nhưng không tiện hỏi.
Nhưng Lưu Kiệt nhìn thấy nàng lại không giấu diễm vẻ vui mừng liền nhanh chóng đi đến hành lễ :
"Tham kiến thái tử, tham kiến An Bình huyện chủ ".
Trong sự ngạc nhiên của Hoa tướng quân và Hoa Uyển Dung.
Lưu Kiệt rất tự nhiên quay sang Uyển Dung nói :
"Ta đã từng nói với nàng thời gian đầu ta lên kinh gặp rất nhiều khó khăn không có ngân lượng để mua sách bút, thậm chí còn suýt chút nữa bị tước quyền thi cử người nghĩa hiệp ra tay giúp ta lại còn đưa ta đến phủ Phó tiên sinh để làm môn hạ chính là An Bình huyện chủ đây ".
Hoa Tướng quân cùng Hoa Uyển Dung có chuta ngỡ ngàng, còn Phi Loan tuy chưa hiểu sự tình ra sao nhưng mỉm cười nhẹ nhàng nói :
"Lưu công tử đừng nói vậy, công tử là một người tài dù không có sự giúp đỡ của ta cũng sẽ thành công, một viên ngọc sáng không bao giờ tắt được.
Mà trong mấy năm qua sự cố gắng của công tử cũng đã được đền đáp đó hay sao, không phải ai cũng chỉ cần ba năm ngắn ngủi từ ngũ phẩm lên tam phẩm cả ".
Lúc này Hoa tướng quân cùng Hoa Uyến Dung cũng thầm cảm kích hóa ra bọn họ lại có nhân duyên như vậy, cũng may có nàng nên bọn họ mới có được một con rể tốt như thế.
Phi Loan thấy không khí có chút không đúng nàng quay sang nhìn chàng thì thái tử cười nói :
"Lưu Kiệt cùng Hoa tiểu thư tâm đầu ý hợp nên đã kết thân với nhau rồi, tính thời gian hai người bọn họ còn thành thân trước chúng ta đó ".
Phi Loan quay lại ngỡ ngàng lúc này nàng mới để ý thấy Lưu Kiệt và Hoa Uyến Dung đang tay trong tay, nàng mỉm cười nói :
"Hai người thật là trai tài gái sắc, ta xin chúc mừng ".
Hoa Uyển Dung dáng vẻ e thẹn nói :
"Cảm ơn huyện chủ, cũng may có người cho nên Kiệt ca ca mới có được ngày hôm nay Hoa Uyển Dung ta trước thay chàng cảm ơn người ".
Phi Loan mỉm cười nói :
"Hoa tiểu thư đừng nói như vậy, ta ít tuổi hơn tiểu thư hay cứ gọi ta là Phi Loan muội muội đi, ta ở trong phủ thật sự không có một tri kỷ nào nên cũng rất là buồn "
Hoa Uyển Dung mỉm cười liền gật đầu đồng ý, thế là rất nhanh hai cô nương tuổi sàn sàn nhau đã nhanh chóng hòa hợp.
Phi Loan cũng thật không thể ngờ sự việc lại tiến hành theo cách này, nếu như thế thì nàng thật sự yên tâm rồi, có sự giúp sức của Hoa gia thì chàng ngày càng thuận lợi hơn.
Nàng nhớ trong cốt chuyện có lẽ ngày tam hoàng tử đầu độc hoàng thượng không xa, lúc hoàng thượng phát hiện thì cũng đã muộn, độc đã xâm nhập vào tim.
Lúc này Dương gia dốc sức toàn lực để giúp tam hoàng tử khống chế đại cục định bắt hoàng thượng phế thái tử thoái ngôi để nhường ngôi cho Triệu Cảnh Võ.
Một mặt bọn chúng sai người đi hành thích thái tử, một mặt không chế hoàng cung, lúc này hoàng thượng đã bị khống chế không còn làm chủ được nữa.
Nhưng tất cả mọi kế hoạch của bọn chúng đều trong lòng bàn tay của Chàng, chàng trở về trong sự ngỡ ngàng của bọn chúng.
Chỉ trong giây lát toàn bộ thế cục đã bị đảo lộn toàn bộ binh lính Dương gia bị không chế, hoàng hậu và Triệu Cảnh Võ bị giam lỏng, cả nhà Dương Thiên bị bắt giữ.
Tuy nhiên hoàng thượng độc đã ngấm quá sâu nên không thể qua khỏi, trước lúc chết đã truyênd ngôi lại cho thái tử.
Kết cục của hoàng hậu như đã nói từ trước, âu đó cũng là kết quả mà bà ta phải chịu, những việc ác của bà ta đã bị quả báo.
Phi Loan đang bần thần thì Hoa Uyển Dung đẩy đẩy tay nàng :
"Muội suy nghĩ gì mà trầm tư như thế, mấy người họ bàn việc còn lâu mới xong, ta đã quen rồi ".
Phi Loan mỉm cười nói :
"Đang ngắm phong cảnh phủ tướng quân của tỷ đúng là phong cách khác với phủ của muội, mà tỷ quên Lưu Kiệt khi nào vậy ?".
Uyển Dung đỏ mặt nói :
"Nói ra kể cũng dài thật ra người đầu tiên tỷ muốn gả là Thái tử ca ca của muội cơ, lúc đấy tỷ thấy thái tử thật sự rất soái nhưng sau này khi tỷ gặp Kiệt ca ca thì lại khác hoàn toàn.
Hóa ra duyên phận thật sự đúng, một thư sinh trói gà không chặt nhưng lại có thể trói được trái tim của tỷ, mà huynh ấy lại đồng ý ở rể phủ tướng quân vì tỷ.
Muội cũng biết phụ thân tỷ chỉ có một mình tỷ nếu sau này xuất giá thì phụ thân phải ra sao chứ, chính vì thế ta càng yêu mến chàng hơn ".
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]