🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Phi Loan nhẹ nhàng nói :

"Huynh xem cả người huynh làm gì có điểm nào xấu chứ, thả muội xuống đi mọi người nhìn kìa ".

Cảnh Hoàng từ từ đặt nàng xuống rồi nói:

"Nhìn thì làm sao chứ trước sau gì muội chẳng là của huynh, hình như muội có vẻ gầy đi đó ".

Phi Loan thật cạn lời liền nói lại :

"Ai là của huynh chứ, muội chính là muội, sau này huynh có làm muộn buồn lòng muội sẽ bỏ huynh mà đi.

Muội có chuyện quan trọng muốn nói với huynh ".

Cảnh Hoàng thấy vẻ nghiêm túc của nàng liền hỏi :

"Chuyện gì vậy, sao không viết thư qua cho ta ?".

Phi Loan lắc đầu nói :

"Không được, chuyện này vô cùng quan trọng có liên quan đến Sở quốc và Thục quốc.

Thật ra muội đã từng gặp hoàng đế Sở quốc cách đây một thời gian rồi còn vô tình cứu mạng hắn ta nữa ".

Cảnh Hoàng giật mình cầm lấy tay nàng hỏi :

"Có đúng là hắn ta không ?, muội để hắn nhìn thấy dung mạo muội rồi hay sao ?".

Phi Loan lắc đầu trả lời :

"Không lúc đó muội mặc nam trang, vào cái đêm thả đèn hoa đăng đó có lẽ trời tối nên hắn sẽ không nhận ra muội đâu ".



Lúc này Cảnh Hoàng mới thở phào, nàng xinh đẹp nổi bật như vậy chắc chắn sẽ bị bọn chúng nhìn tới, với tính cách của Nam Cung Dực mà Y điều tra thì hắn chính là loại người đấy.

Tuy nhiên để đảm bảo an toan Cảnh Hoàng dặn nàng :

"Chuyện này trước muội cứ giữ bí mật đã huynh sẽ cho người điều tra hắn sau, có lẽ mục đích hắn đến Thục quốc ta không đơn giản là thăm viếng.

Thời gian này nếu không có việc quan trọng muội đừng ra ngoài, muội hiểu không ?".

Phi Loan gật đầu, nàng có chút băn khoăn tại sao Cảnh Hoàng lại lo sợ người đó như thế, nàng chỉ mới tiếp xúc qua nên cũng không rõ, trong sách cũng nói rất ít về nhân vật này.

Thôi kệ nếu chàng đã nói như vậy có lẽ có nguyên do của nàng.

Từ hôm đấy Phi Loan cũng không ra hỏi cửa phủ nửa bước, nàng chỉ ở trong phòng chuyên nghiên cứu vẽ thêm y phục.

Thời gian này số lượng người đặt đơn hàng ở Cẩm Tú đường đã vượt quá mức tiêu thụ cho nên Phi Loan phải cố gắng nhiều hơn trước.

Số tiền mà Phi Loan kiếm được ở Cẩm Tú đường đã là số ngân phiếu không nhỏ rồi, thời gian đầu cũng có người tìm đến gây khó dễ nhưng đã bị người của nàng chặn lại xử lý kịp thời.

Ngày hôm nay nàng có việc phải ra khỏi phủ, nghĩ đến lời Cảnh Hoàng dặn mấy ngày trước cho nên nàng để cho A Nhược và A Vũ đi theo bảo vệ mình.

Dù sao kinh thành Thục quốc trước giờ do Cấm vệ quân quản lý vô cùng yên bình chưa có chuyện gì nên nàng cũng yên tâm phần nào, có lẽ do ca ca đa nghi quá thôi.

Nàng vừa chân trước ra khỏi cửa thì chân sau ám vệ đã báo cáo lại cho Nam Cung Dực.

Hắn đã chờ đợi nàng bao nhiêu ngày nay nên không thể chờ được nữa.

Xe ngựa của Phi Loan vừa đi đến đoạn cua thì bất ngờ xe ngựa gặp phải chướng ngại vật không nghe theo sự điều khiển.

Linh cảm của Phi Loan không tốt liền định cùng A Nhược và A Vũ nhảy xuống xe thì bất chợt có một nam nhân đã nhanh chóng lên xe ngựa, giọng hắn âm trầm nói :

"Tiểu thư, cố nhân muốn gặp tiểu thư, xin tiểu thư ngồi yên ạ !".



Lúc này A Nhược cùng A Vũ muốn động thủ nhưng Phi Loan đã kìm hai nàng lại, đối phương có chuẩn bị mà đến chứ không phải không.

Bên người nàng chỉ có hai người e rằng không phải là đối thủ của bọn chúng, cố nhân ở đây nàng có thể đoán được là ai.

Nàng tin rằng nếu là người đó chắc chắn hắn sẽ không gây khó khăn cho nàng, vì dù sao nàng cũng đã từng cứu mạng hắn, chỉ không biết mục đích của hắn gặp nàng là gì thôi.

Nàng quay sang từ từ nói :

"Được, ta sẽ đi theo người ".

Tên ám vệ thở phào vội đánh xe ngựa đi, trước khi đi chủ nhân đã dặn dò

tuyệt đối không thể để vị An Bình huyện chủ này bị thương được, ai ngờ vị tiểu thư này lại phối hợp như thế.

Xe ngựa đi lòng vòng một đoạn đường xa mới dừng lại tại một biệt uyển, A Nhược cùng A Vũ dáng vẻ vô cùng lo lắng, Phi Loan liền cầm tay trấn an hai người họ.

Người gặp chưa biết địch ý hay là bạn tốt nhất phải giữ một tâm lý vững vàng có như thế mới không bị động.

Xe ngựa dừng lại ám vệ liền cung kính nói :

"Mời tiểu thư xuống ngựa, chủ nhân đang ở bên trong đợi người ạ !".

A Nhược và A Vũ lúc nào cũng thủ thế để bảo vệ nàng, Phi Loan mỉm cười nhẹ nhàng xuống ngựa rồi đi vào bên trong.

Bên trong là một biệt uyển rộng rãi, có nha hoàn đã chờ nàng sẵn ở đó Phi Loan chỉ cần đi theo nàng ta là tới.

Đúng với suy nghĩ của nàng, cố nhân mà họ nói là Hoàng đế của Sở quốc, người mà đã từng được nàng cứu.

Phi Loan liền từ từ đi đến nhẹ hành lễ rồi hỏi :

"Không biết hoàng thượng hẹn gặp ta là có việc gì, hình như ta nhớ chúng ta không có mối quan hệ gì cả, đúng không ?".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.