🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thái tử thắng trận trở về làm biết bao nhiêu con tim thiếu nữ đều hi vọng, thái tử chưa có thái tử phi, trong Đông cung lại không có một thiếp thất cùng thông phòng nào cho nên ai cũng hướng đến biết đâu mình sẽ có cơ may lọt vào mắt của chàng.

Phi Loan vừa bước vào đại điện đã là tâm điểm của mọi người, tuy nàng cũng là quý nữ thế gia nhưng thân phận của nàng lại hơn bọn họ rất nhiều.

Ai cũng muốn kết thân với nàng tuy nhiên lại sợ ánh mắt sắc bén của tam công chúa nên không ai dám đến gần.

Tất cả các buổi tiệc đều gửi lời mời cho nàng chỉ là lấy lệ, bọn họ đều không mong muốn nàng đến, mà Phi Loan thì cũng chẳng muốn đến đó một chút nào, cho nên ba năm nay nàng đều thay đó bằng thú vui may mặc .

Đến bây giờ mọi người đều không biết Cẩm Tú đường kia là sản nghiệp riêng của nàng.

Hôm nay khi nàng bước vào thì lại hoàn toàm khác, nàng nhìn thấy các quý nữ kia nhìn nàng như muốn lấy lòng, như muốn nịnh bợ.

Ai chẳng biết nhị tiểu thư Lâm gia có quan hệ thân thiết thế nào với thái tử, nếu có thể kết thân với nàng không phải sẽ có cơ hội tiếp cận thái tử hay sao.

Bọn họ thấy nàng đến thì liền xum xoe đến dáng vẻ ninh nọt :

"Tham kiếm An Bình huyện chủ ".

Phi Loan không thể ngó lơ bọn họ được liền mỉm cười nói :

"Mọi người đứng lên đi, đều đến tham dự yến tiệc không cần câu nệ ".

Mọi người cùng đến nơi, một cô nương áo tím dạn dĩ đi lên hỏi :

"Huyện chủ ta là nữ nhi của quan hình bộ tên là La Nhi, bộ y phục của huyện chủ thật độc đáo có phải là được may ở Cẩm Tú đường hay không ạ !".



Phi Loan mỉm cười nhẹ nhàng nói :

"Đây là mẫu mới nhất của Cẩm Tú đường, màu sắc nhẹ nhàng nên ta rất thích, nếu cô nương thích có thể đến đó đặt trước "

Phi Loan mỉm cười, đây chẳng phải nhân cơ hội để nàng quảng bá sản phẩm hay sao.

Lúc này mọi người dần dần đến đông đủ, Phi Loan cùng mọi người đều lần lượt ngồi vào chỗ ngồi của mình.

Lúc này các công chúa và hoàng tử cùng lúc đi đến, Phi Loan nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của Triệu Cẩn Diệp nhìn về phía nàng bộ dáng vô cùng ghanh ghét.

Ả ta vừa đến đã liền công kích nàng :

"Ồ ta tưởng là ai hóa ra là An Bình huyện chủ, muốn gặp huyện chủ thật là khó khăn đấy, mấy lần bổn công chúa có gửi bái thiếp vậy mà ngươi chẳng thèm nể mặt ta. '

Giọng nói trầm ấm vang lên :

"Ngươi là cái thá gì mà nàng ấy phải nể mặt, chỉ là một nữ nhi không có quy củ, thật không biết mấy năm qua ngươi sống trong hoàng cung học được những gì ".

Nói rồi Y đi đến bên cạnh nàng nói :

"Đã bảo ta bảo tiểu thuận tử đến đón muội mà sao lại đi trước như vậy chứ ?".

Phi Loan mỉm cười nói :

"Không sao, muội muốn đi cùng với mẫu thân, ai lại để người đi một mình chứ

Triệu Cẩn Diệp đỏ bừng mặt xấu hổ, cúi đầu hậm hực ngồi xuống không dám nói lời nào, đáng lý ra bản tính nàng ta không xấu nhưng lại bị cái bóng của nàng quá lớn nên gây ra tâm lý nặng nề.



Cứ nơi nào có nàng thì nàng ta lại cảm thấy mình nhỏ bé yếu đuối và không tự tin mặc dù ba năm nay nàng ta đã cố gắng khổ luyện rất nhiều.

Các quý nữ đứng ở gần đó bắt đầu xôn xao, mấy năm nay thái tử đi đánh giặc vậy mà vẫn sủng ái An Bình huyện chủ như trước mà thậm chí còn vô pháp vô thiên hơn.

Triệu Cảnh Võ đứng nhìn mà nắm chặt tay, hắn ta không phục tại sao hắn ta cũng là nhi tử của trung cung mà mọi thứ đều thua kém thái tử, hắn ta có Dương gia chống lưng không thể chịu đàn áp như thế được.

Nhưng không hiểu sao mỗi khi đối mặt với vị huynh trưởng này hắn lại có cảm giác sợ sệt vô cùng nên thấy muội muội mình bị thua thiệt cũng không dám nói điều gì.

Triệu Cảnh Tông liền mỉm cười đi lên nói :

"Đại ca lần này huynh lập được công lao lớn đánh cho Man di quốc thua thảm hại thật sự khiến cho đệ vô cùng khâm phục, có thời gian rảnh đệ thật muốn cùng huynh uống rượu ".

Cảnh Hoàng mỉm cười nói :

"Nhị đệ, lúc nào đại ca cũng sẵn lòng ".

Cảnh Võ nhìn thấy mà tức muốn hộc máu, huynh huynh đệ đệ như vậy không phải là muốn đứng chung chiến tuyến đối đầu với hắn ta sao.

Cảnh Hoàng đương nhiên là hiểu vị nhị đệ này muốn đầu quân dưới trướng của mình rồi, bản thân hắn ta xuất thân không cao, mẫu thân chỉ lên đến Tần vị gia thế mẫu tộc chỉ là quan tam phẩm cho nên không có cơ hội tranh giành ngôi vị.

Vì thế cho nên hắn biết an phận thủ thường đầu quân cho Y sau này có thể an toàn trở thành Vương gia nhàn tản như thế cũng tốt lắm rồi.

Vì chuyện lần trước của Dương Hòa Thạc cho nên hai người này đã trở mặt với nhau, đó cũng là cái lợi cho Cảnh Hoàng.

Ba người liền trở về vị trí của mình, trong lòng ai cũng có tính toán riêng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.