*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Sáng ngày hôm sau. Sau khi dùng xong bửa sáng, tất cả mọi người đều tập trung tại trước cửa chính. 
Phu nhân Milano kéo kéo tay Sophia, nói: "Nào nào. Hôm nay con cứ đi chơi thoải mái, Luc sẽ chăm sóc con. Có việc gì thì cứ sai bảo nó, đừng ngại". 
"Vâng ạ"- Sophia cười e lệ. 
Đoạn, bà quay sang Lucifer: "Luc, nhớ chăm sóc con bé, không được tự ý bỏ đi giữa chừng nghe không". 
"Được rồi mà mẹ, ngài lo xa quá". 
"Hửm? Ta lo xa? Vậy ai là người hứa cùng ta dạo khu chợ, cuối cùng thì người đi với ta lại là người hầu, còn ai kia thì lại nhân lúc ta không chú ý liền trốn mất? Hả?". 
Mọi người xung quanh liền cười rộ lên, Lucifer bất đắc dĩ cười cười trấn an phu nhân Milano. Không phải chứ??? Chuyện này xảy ra hơn 1 năm trước rồi, đến bây giờ mà bà ấy vẫn còn giữ trong lòng sao? Phụ nữ đúng là một sinh vật thù dai và khó hiểu mà. 
Ông Richard lúc này mới xen vào khuyên giải: "Được rồi, được rồi, hai con mau chóng lên xe đi, xe ngựa đã chờ sẵn nãy giờ rồi. Mẹ con cứ để ta"- Nghe vậy, phu nhân Milano liếc ông hừ một tiếng. 
"Vậy, cậu mợ con đi đây"- Sophia nói. 
Lucifer lịch sự dẫn cô ả lên xe ngựa, liếc mắt liền thấy Scuro đang có ý định đi theo, liền ngăn cản. Đùa à? Từ những sự việc lần trước anh mà còn để Scuro đi theo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ta-nuoi-duong-tieu-aro-thanh-cong/254083/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.